Chương trước
Chương sau
Diêm Khoát trốn trong nhà hai ngày, ngày tiếp theo bất luận như thế nào cũng không muốn đến trường học, kết quả là cha hắn cầm roi ý định tiễn hắn đi Trung học Ngân Xuyên, hắn mới chịu thỏa hiệp. Nhưng cũng kéo dài tới khi tiếng chuông vào lớp vang lên mới chịu đi.
Hắn bước vào lớp, tất cả bạn học đồng loạt nhìn về phía hắn, sắc mặt Diêm Khoát tím xanh trong nháy mắt.
Cúi đầu trầm mặc xách cặp đi tới ngồi vào vị trí của mình.
Hắn vừa ngồi vào chỗ, người bạn cùng bàn lập tức dịch mông đi, như là không muốn tiếp xúc với hắn dù một chút.
Diêm Khoát vốn đang nghẹn một bụng tức, lúc này lập tức bùng nổ, ném cặp da lên bàn, mắt đỏ ngầu lớn tiếng quát: "Con mẹ nó! Lão tử không phải biến thái!"
Cả lớp đều hoảng sợ, nhao nhao quay đầu đi chỗ khác, không dám nhìn hắn nữa. Người bạn cùng bàn bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, ngồi thẳng lưng, vùi đầu đọc sách.
Diêm Khoát lạnh lùng hung tợn quét mắt một vòng quanh lớp, tức giận hung hăng đập bàn một cái, chửi: "Mẹ kiếp!"
Cả lớp không dám ai hó hé, thở mạnh cũng không dám.
May mắn, không lâu sau, giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp, bảo mọi người chuẩn bị đồ dùng rồi di chuyển theo danh sách phòng thi công bố trước đó.
Các học sinh nghe xong, ngựa không dừng vó nhanh chóng gom lấy đồ dùng rời khỏi lớp.
Trong lớp chỉ còn lại một mình Diêm Khoát.
Chủ nhiệm lớp là một nữ nhân dịu dàng, vừa tốt nghiệp đại học, tuổi còn trẻ, tính cách tốt. Bình thường cũng hết lòng chiếu cố Diêm Khoát, khi thấy Diêm Khoát lạnh mặt soạn lấy đồ dùng chuẩn bị di chuyển qua lớp bên cạnh, nhẹ nhàng nhắc nhở: "Em Diêm Khoát, người ưu tú sẽ không để ý lời đồn nhảm. Cố gắng thi tốt, cố lên a ~"
Diêm Khoát:...
Hắn im lặng không trả lời, rời khỏi lớp.
Cùng lúc đó, trong đầu đột nhiên 【Ding】 một tiếng vang lên âm thanh thông báo nhiệm vụ.
【Ding ~ Thông báo ngài có nhiệm vụ mới.】
【Nhiệm vụ hiện tại: 1• Đạt vị trí thứ hai trong kỳ thi thử; 2• Hoàn thành câu hỏi nâng cao trong đề thi toán, và là người duy nhất đạt điểm tối đa trong khối, dùng điều này để thu hút lực chú ý của nữ chủ. Mỗi mục nhiệm vụ hoàn thành, đều đạt được giá trị vận khí +1.】
【Hữu nghị nhắc nhở: Đáp án câu hỏi nâng cao đề thi toán là...】
【Mời người chơi chú ý, bởi vì giá trị vận khí của ngài hiện đã thấp hơn 0 quá một tuần, vì vậy thân phận nam chủ bất ổn, nên thông tin nhiệm vụ sẽ tự hủy sau 10 giây. Xin người chơi cân nhắc lưu lại.】
Tự hủy?
Còn có vụ tự hủy này?
Khó trách lần trước rõ ràng nghe thấy thông báo có đáp án, thế nhưng lúc xem lại đã không còn, vậy là cần phải ghi nhớ sao?
Diêm Khoát rất nghiêm túc xem đi xem lại đáp án mấy lần, bản thân hắn thiên phú cao, trí nhớ cũng không tệ, cho nên rất nhanh đã thuộc trình tự giải đề.
Lần này, hắn nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ!
Diêm Khoát ngầm siết chặt tay.
*
Chỗ ngồi cho mỗi kỳ thi tại Trung học Phổ Thông Ngân Xuyên đều dựa theo thứ hạng toàn khối để sắp xếp, phòng thi thì theo thứ tự lớp học. Mỗi phòng thi 30 thí sinh, phòng đầu tiên là từ hạng nhất đến hạng ba mươi, cứ thế suy ra. Điểm thi đầu vào của Diêm Khoát đứng thứ hai trong khối, vì vậy chỗ ngồi lần này là, bàn thứ hai phòng thứ nhất, tức phòng học lớp 10-1.
Bởi vì hai lớp gần nhau, vì vậy lúc hắn đi, theo đạo lý mà nói lớp 10-1 ngoại trừ Lê Nguyệt trong top 30 thì hẳn là những người khác đều nên đi rồi. Nhưng thật không ngờ, hắn vừa vào cửa lại bắt gặp Giang Vận đang đi ra.
"Giang Vận!"
Trông thấy Giang Vận thân cao chân dài mặc đồng phục màu xanh mực, Diêm Khoát liền nổi giận.
Đưa tay cản lại, ngăn không cho cô qua cửa.
"Cậu còn dám xuất hiện trước mặt tôi!" Diêm Khoát nghiến răng nghiến lợi nói.
Giang Vận nhướng mày nhìn hắn: "Đây là lớp tôi, như thế nào gọi là tôi xuất hiện trước mặt cậu?"
Diêm Khoát hung hăng trừng mắt nhìn khuôn mặt khiến người ta kinh diễm, bất luận lúc trước trong lòng hắn thèm muốn khuôn mặt xinh đẹp này đến mức nào, hiện tại hắn chỉ hận không thể bóp chết nữ sinh này.
Nếu không phải cô ta đăng bài viết lên mạng, thì làm sao có nhiều người biết đến như vậy, làm sao hắn lại mất mặt đến mức này?
Diêm Khoát gắt gao siết chặt quả đấm, các khớp ngón tay đều kêu răng rắc.
Giang Vận lãnh đạm nhìn hắn, cho rằng Diêm Khoát quyết tâm đánh cô để thể hiện quyền uy, nhưng không ngờ đối phương đột nhiên buông lỏng quả đấm, nhìn cô, cười trào phúng.
"Quên đi, sao tôi phải so đo với cậu làm gì? Cho dù cậu có giở trò mờ ám, cậu cũng không thắng được lòng tôi đâu." Diêm Khoát đột nhiên nở nụ cười không rõ ý vị.
Trong lòng hắn, Giang Vận chỉ là một vai nữ phụ vụng về cực điểm, chỉ biết làm mấy trò mờ ám nhỏ nhặt này.
Bài đăng trên diễn đàn bất quá chỉ là việc làm của một kẻ đáng thương cầu xin sự chú ý mà thôi.
Nếu hắn thật sự bị hấp dẫn, vậy là thua rồi.
Mục tiêu của hắn chỉ có một —— nữ chủ Chiến Nhiêu!
Nữ phụ gì gì đó, dạt qua một bên a, một cái liếc mắt cũng đừng mong hắn cho.
Nhìn nam chủ hất tóc sảng khoái rời đi, không biết hắn làm màu cho ai xem.
Giang Vận:???
Thần kinh hắn có vấn đề?
Bị kẻ ngốc hiểu lầm là mình thích hắn, quả lại vô cùng uất nghẹn.
Coi như là Giang Vận có nhẫn nại phi thường đi chăng nữa thì cũng không chịu nổi loại người này dùng ánh mắt âm dương quái khí nhìn mình.
Tuy rằng, người ta thường nói, chó cắn ngươi một cái ngươi không cần cắn lại chó một cái.
Nhưng gặp chó thiếu dạy dỗ, thì phải dùng nắm đấm để nói chuyện, dạy hắn làm chó cũng phải biết điều.
Giang Vận giơ tay lên muốn túm lấy cổ áo Diêm Khoát giáo huấn hắn một trận, nhưng khi cô còn chưa kịp ra tay, phía sau truyền đến tiếng gọi của Chiến Nhiêu.
"Giang Vận! Thật trùng hợp a! Cậu chưa đến phòng thi của cậu sao?"
Lớp 10-18 và lớp 10-1 nằm ở hai dãy nhà học riêng biệt, muốn qua lại không chỉ phải leo cầu thang mà còn phải đi qua một đoạn hành lang thật dài, nàng vốn muốn thử vận may xem có gặp được Giang Vận hay không, nên đã chạy trên đường tới đây, không nghĩ tới gặp được thật!
Giang Vận nghe tiếng thu tay lại, quay đầu nhìn Chiến Nhiêu cười một cái: "A, thật là đúng lúc, tôi đang định đi đây."
"Ừm a, kỳ thi này cậu phải cố gắng lên a ~ tôi tin lần này cậu nhất định sẽ thi tốt!" Chiến Nhiêu cười ngọt ngào, nắm tay cổ vũ cô.
Giang Vận "ha ha" bật cười, đã lớn như vậy, chưa từng có ai nghĩ cô có thể thi tốt đó!
Dù sao tất cả mọi người, kể cả người nhà của cô, sau nhiều lần cô cầm trứng vịt đưa về, đều đã có rằng —— một chút thiên phú học tập cô cũng không có.
"Ừm, tôi sẽ nghiêm túc làm bài. Sẽ không để Tiểu Chiến lão sư thất vọng!"
"A! Nếu thi không tốt, tuần này tôi sẽ tăng khối lượng bài tập cho cậu đó." Chiến Nhiêu cố ý uy hiếp.
Giang Vận cười lắc đầu, vẻ mặt bó tay với nàng.
Diêm Khoát đứng đó như phông nền, sững sờ nhìn nữ chủ cùng nữ phụ qua qua lại lại như một đôi gà bông chính hiệu, khuôn mặt đầy dấu chấm hỏi???
Giang Vận cùng Chiến Nhiêu, hai người này từ khi nào có quan hệ tốt như vậy hả?
Tại sao càng ngày càng cảm thấy cái cốt truyện kịch bản này không bình thường?
Hắn nhớ lại, hình như cuối tuần ở thư viện người bên cạnh Chiến Nhiêu chính là Giang Vận?!
"Quan hệ của cậu và Giang Vận rất tốt?" Hai nàng không phải đối thủ một mất một còn sao? Hắn nhớ rõ trong kịch bản nữ phụ độc ác Giang Vận có thái độ thù địch rất lớn với Chiến Nhiêu, từng giây từng phút đều suy nghĩ làm thế nào để khiến mọi người ghét bỏ Chiến Nhiêu, vì cái gì hiện tại giống như thay đổi thành một người khác?
Chẳng lẽ lại đang ấp ủ âm mưu?
Chiến Nhiêu quay đầu nhìn Diêm Khoát, nét cười trên mặt nháy mắt liền đọng lại, bất động thanh sắc lui về phía sau, tránh xa Diêm Khoát.
"Bạn học Diêm Khoát, cậu được thả khỏi đồn cảnh sát rồi à"
Cái dáng vẻ đề phòng bây giờ so với cái lúc hét chói tai trong thư viện cũng không khác nhau lắm.
Diêm Khoát:...
Đưa tay vịn trán: "Chiến Nhiêu, tôi không phải biến thái, hôm đó đối với cậu như vậy là có nguyên nhân đặc biệt, tôi không phải là người như vậy, cậu tin tôi có được hay không?" Hắn tính toán giải thích, sợ nữ chủ bổn kịch bản hiểu lầm hắn.
Chiến Nhiêu nhếch môi, không nói lời nào.
Thế nhưng sâu trong ánh mắt vẫn lóe lên hoài nghi và đề phòng.
"Thật ra có chút sở thích đặc biệt cũng không có vấn đề gì, chỉ cần không tổn hại người khác là được rồi. Ngày đó hét lên cậu biến thái, tôi cũng có phần thất lễ..."
Diêm Khoát:...
Tại sao càng nói càng đen vậy
Bỏ đi a, cũng lười giải thích.
"Quên đi, đừng nhắc việc đó nữa. Tóm lại, tôi không phải biến thái." Dừng một chút, "Còn có, cậu cách xa Giang Vận ra đi, cô ta không có ý tốt với cậu đâu, tiếp cận cậu như vậy, nói không chừng là đang có âm mưu gì đó, tôi nói vậy cũng muốn tốt cho cậu thôi."
Chiến Nhiêu nghe thấy Diêm Khoát nói xấu Giang Vận, lông mày cau chặt trong tích tắc, một chút lịch sự còn sót lại cũng lười diễn tiếp.
"Bạn học Diêm Khoát, tôi cảm thấy cậu nên quản tốt bản thân trước đi, tôi cùng Giang Vận như thế nào, không cần cậu quan tâm. Cậu không hiểu Giang Vận, thì đừng vội đánh giá người ta."
Uổng công lúc trước Giang Vận thích Diêm Khoát, không ngờ là, trong mắt Diêm Khoát, Giang Vận lại là kẻ độc ác thủ đoạn.
Tên Diêm Khoát này thật sự là cặn bã trong cặn bã.
May mắn hiện tại Giang Vận đã nhìn rõ, không thích hắn nữa.
Diêm Khoát bị nói một trận, sắc mặt liền thay đổi, nhìn Chiến Nhiêu im lặng đi đến ngồi xuống vị trí bàn đầu tiên, không thể nói gì thêm nữa.
Nữ chủ này xinh thì rất xinh, chỉ tiếc là có chút ngu ngốc.
Từ đầu đến cuối vẫn ngồi trong một góc ít ai để ý, Lê Nguyệt chứng kiến toàn bộ quá trình, cúi đầu xem sách, không biết đang suy nghĩ cái gì.
*
Giang Vận đi hồi lâu cũng chưa tới phòng thi của cô, chỉ còn cách lấy di động ra xem lại hình sơ đồ cô chụp khi nảy, rốt cuộc cái phòng Tri Vị này ở đâu?
Trường học của họ có cái phòng này hả? Sao cô chẳng có chút ấn tượng nào?
Sau khi đi một vòng lớn quanh trường, cuối cùng bước chân dừng lại bên ngoài nhà ăn, nhìn cái bảng trên nhà ăn đề ba chữ —— phòng Tri Vị, khóe miệng không khỏi giật giật.
Vậy ra, học tập kém, chỉ xứng thi ở nhà ăn?
Khó trách trước kia dù thế nào cô cũng không chịu vào phòng thi, vừa đến là chạy ra ngoài chơi.
Cái bàn dầu mỡ kia, quả thật không cam tâm ngồi a!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.