Cô ở xa nên không nghe thấy thiếu niên đó đã nói gì nhưng chỉ thấy tên giáo chủ kia trợn to mắt không tin được nhìn hắn.
- Ngươi… ngươi làm sao biết được?
Hắn lấy từ trong người mình ra một lệnh bài, trên đó khắc một chữ Vô, đưa đến trước mặt tên giáo chủ, giờ khắc này hắn đã không rét mà run, chỉ có cao tầng của Vô Diện Môn mới biết lệnh bài này thuộc về ai, một kẻ vô danh tiểu tốt như hắn cũng từng được thấy qua thiếu chủ Vô Diện Môn nhưng lúc đó hắn khoác áo choàng đội mũ đen, trên mặt còn mang mặt nạ, thứ duy nhất làm ăn ấn tượng ở người này chính là lệnh bài đeo bên hông, lệnh bài đó đại biểu cho thân phận tôn quý của người đó, bây giờ đang xuất hiện ở trước mặt hắn.
- Người… Người là… - giờ phút này giọng nói hắn đá không còn cao cao tại thượng như vừa rồi nữa, mà run rẩy dữ dội.
- Con tốt thí đã không còn khả năng sử dụng thì ngươi cũng biết kết cục mà phải không?
- Không, không phải, đó chỉ là chút sơ sót của ta, ta không ngờ bọn chúng sẽ đánh hơi được, hãy cho ta một cơ hội, ta nhất định sẽ không khiến ngài thất vọng, xin hãy cho ta một cơ hội cuối cùng, đừng giết ta.
- Ta rất ghét nghe một kẻ thất bại cầu xin, Khắc Du đang đến đây xử lý hậu hoạ mà ngươi để lại, còn những thứ ngươi cống hiến cho Vô Diện, ta sẽ ghi nhớ trong lòng, ngươi cũng chết không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-cai-menh-an-le-kim-thao/3557562/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.