Ngươi cũng bị tên ác ôn kia nhốt vào đây sao?
Hắn chỉ rũ mắt không hề trả lời, làm cô có chút ngượng ngùng thở dài.
- Thôi vậy, ngươi không muốn nói thì thôi.
Cả quá trình bị nhốt thiếu niên kia luôn lén lút nhìn cô, cô tất nhiên nhận thấy nhưng cũng chỉ mặc kệ hắn, nghĩ cách làm sao ra khỏi nơi này thì bên kia phòng giam phát ra tiếng rên rỉ đau đớn, là vết thương của người kia bị nhiễm trùng do không chữa trị, bây giờ bỏ họ bị nhốt cũng không biết phải làm gì để cứu hắn, lúc bọn họ hoảng hốt thì cô đã quăng cho bọn họ một lọ thuốc.
- Cho hắn uống để cầm máu, nếu không sẽ bỏ mạng ở nơi này đó.
Giang Giao nhận lấy lọ thuốc cho người kia uống, sau một hồi thì hắn có vẻ đã đỡ hơn, nàng ta mới nghi hoặc hỏi cô.
- Sao cô biết được chúng ta sẽ sảy ra chuyện mà cầm theo nó chứ?
- Cô ngây thơ đến mức nghĩ làm nhiệm vụ này sẽ không bị thương sao?
Thật ra lọ thuốc là do Cung Kỳ đưa cho cô trước khi tách biệt, hắn sợ trên đường sẽ xảy ra chuyện nên mới đưa cho cô để phòng hờ, không ngờ lại xảy ra chuyện thật.
Giang Giao thẹn quá thành giận hừ lạnh quay mặt đi.
- Cô nghĩ ra cách để chúng ta rời khỏi đây chưa? - Thiệu Chấn Dương mất kiên nhẫn hỏi cô.
- Ta có một cách nhưng các ngươi phải phối hợp theo đó.
- Là cách gì?
- AAA…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-cai-menh-an-le-kim-thao/3544782/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.