Vài ngày sau thương tích trên người cô đã giảm bớt cũng ổn định được nội kình, ngày hôm sau, sau khi tỉnh lại cô lập tức đi tìm Chung Diệu và Mạnh Điềm Điềm, cô đã hỏi Chung Diệu vì sao lại không phản ứng lại khi đánh với Lục An Nhiên nhưng tỷ ấy lại cố tình né tránh câu hỏi.
- Có quan trọng không? Dù sao mọi chuyện cũng qua rồi, không phải bây giờ muội cũng đánh bại nàng ta rồi sao?
Nhưng cô vẫn cảm thấy chắc chắn có chuyện gì đó mà cô không biết, đang đứng trước sân tập luyện để duỗi gân cốt thì có một đệ tử trong Tông môn đột nhiên tìm đến cô bảo là Tông chủ muốn gặp cô.
- Ta biết rồi, ngươi về đi.
Không biết ông ta lại định làm gì, nhưng cô vẫn đến Tông đường gặp ông ta, lúc tới nơi không chỉ có một mình Tông chủ còn có Kỷ Lâm Lễ, Nhị sư huynh và Mặc Thâm, à và còn Lục An Nhiên đang ngồi ở một bên băng bó khắp người.
- Gọi ta đến đây làm gì?
- Ngươi cứ vậy mà trực tiếp hỏi sao? Lễ nghi, phép tắc đâu?
Ông ta hình như tức giận vì cô không hành lễ.
- Vậy Lục An Nhiên có hành lễ không? - cô không trả lời mà nhìn thẳng vào n àng ta hỏi.
Lục An Nhiên thấy cô hỏi tới mình thì hơi giật mình, trong mắt lại loé lên tia căm hận.
Ông ta nghe cô hỏi ngược lại như vậy thì tái mặt.
- An Nhiên còn bị thương, sao có thể so sánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-cai-menh-an-le-kim-thao/3515280/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.