Mọi người chưa hết bất ngờ, Mạnh Kiên đứng bật dậy quát ầm lên.
- Ngươi là ai mà dám ra tay với ta? - nét mặt hắn như muốn ăn tươi nuốt sống cô ngay lập tức.
- Vậy ngươi là ai mà dám nói huynh ấy như vậy? Chỉ dựa vào việc ngươi có người chống lưng sao?
- Ngươi… Ta chỉ nói đúng sự thật, nếu không ngươi có thể hỏi hắn có đúng như vậy không. - hắn hếch cằm nhìn Cung Kỳ.
- Đủ rồi, Mạnh Kiên ngươi không xem tình hình bây giờ sao? Đừng gây rắc rối thêm nữa. - Cung Liễn trừng mắt nhìn hắn, quát khẽ.
- Ta… - bây giờ hắn mới chú ý xung quanh không ít người tụ tập hóng chuyện mới im lặng.
- Ta thay hắn xin lỗi đệ Cung Kỳ nhưng nữ tử này vừa rồi ra tay trước mặt không ít người, đệ định tính sao đây? - hắn liếc nhìn cô không có thiện chí.
- Bắt nguồn không phải từ kẻ bên cạnh ngươi sao? Ta không thấy việc làm muội ấy có gì sai, là ngươi đã ngầm cho phép hắn phỉ báng ta trước toàn thể người ở đây, ngươi cảm thấy muội ấy sai khi bảo vệ ta sao?
Hắn cạn lời trước sự lươn lẹo của Cung Kỳ nhưng Cung Kỳ nói không sai, hắn đúng là ngầm cho phép Mạnh Kiên ba hoa, biết tính của Mạnh Kiên tức giận thì sẽ không kiểm soát được lời nói nhưng hắn vẫn im lặng mặc kệ, nhưng hắn sẽ không bỏ qua chuyện này.
- Ta nghĩ chuyện này nên mời Tông chủ làm chủ xem ai là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-cai-menh-an-le-kim-thao/3487213/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.