Tại một y quán khác, gian phòng dành cho khách quý, một nam tử mặc y phục trắng xen kẽ màu xanh nhạt, tóc dài qua vai, cột hờ lên một nữa, cả người toát lên một hơi thở ôn nhu, hoà nhã, nâng một tách trà lên uống một ngụm rồi nhìn sang người bên cạnh nói.
- Ngươi nói Vô Diện Môn sao?
- Vâng, hẳn là ngài đã biết, người của Vô Diện Môn không chuyện xấu nào không làm, dạo gần đây bọn họ đã có động tĩnh ở Đại lục phía bắc, dạo gần đây trong thành cũng đã có vài người mất tích, chúng ta cần điều tra càng sớm càng tốt! - người nam nhân trung niên mặc võ phục màu trắng, nghiêm túc nhìn nam tử.
- Vô Diện Môn làm vô số chuyện xấu, mục đích ta tới phía bắc cũng vì chuyện này, ta tự nhiên sẽ giải quyết thoả đáng. - nam tử chớp đôi mắt phượng nhưng trong mắt chỉ có lạnh lẽo.
- Thiếu chủ, còn bệnh của ngài thì sao?
- Đã không sao rồi, ta tự có tính toán, ngươi hãy quay về đi! - giọng nói hắn lạnh nhạt không cảm xúc vang lên.
- Vâng, vậy ngài hãy bảo trọng! - người đàn ông chắp tay cáo từ rồi bỏ đi.
Thuộc hạ bên cạnh nam tử do dự nhìn hắn.
- Thiếu chủ, giờ chúng ta nên tính toán làm sao đây? Đám trưởng lão kia biết ngài có bệnh trong người, không tiện đường đi xa nhưng vẫn cố tình để ngài đến đây, bọn họ rõ ràng muốn làm khó ngài để ngài chịu thiệt rồi tước đoạt quyền lực của ngài! -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-cai-menh-an-le-kim-thao/3455858/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.