Buổi tối, lúc trở về, Mục Uyển Thanh nhìn thấy Thiệu Duật Thần đang ngồi trên ghế sô pha, cô ta có chút ngạc nhiên, không phải giờ này anh nên ở bệnh viện sao? Không đợi cô ta cất tiếng, Thiệu Duật Thần liền đứng dậy, “Em theo anh vào thư phòng.”
Đúng vậy, anh đang đợi cô ta.
Mục Uyển Thanh có chút chột dạ, chiếc chìa khóa xe bị cô ta siết chặt trong tay, đứng ngoài cửa hít một hơi thật sâu, mục đích làm cho tâm tình khẩn trương có thể vơi bớt, “Tìm em có chuyện gì không? Chị hai tỉnh lại chưa?” Thoạt nhìn, cô ta trông có vẻ rất bình tĩnh, ánh mắt sắc bén của Thiệu Duật Thần cứ nhìn chằm chằm, khiến trong lòng cô ta càng dâng lên một nỗi sợ hãi.
“Anh nghe nói em cùng với một tay chân của chú Tứ tên là Đoàn Dịch Lâm có quen biết? Gần đây rất thường gặp nhau?” Câu nói phía sau chỉ là do Thiệu Duật Thần phỏng đoán, anh không biết, cũng không ai nói cho anh biết. Nếu bên người xuất hiện một kẻ phản bội, anh tình nguyện tin tưởng là do Mục Uyển Thanh làm, còn hơn là phải nghi ngờ Uông Ninh Hi. Mặt khác, anh tin chắc cô ta có lý do để phản bội mình, bởi vì thứ cô ta muốn anh không thể cho được, cô ta cần mạng của chú Tứ, Đoàn Dịch Lâm chắc chắn có thể giúp. Đó là kết luận anh rút ra được sau khi thăm chú Tứ.
Mục Uyển Thanh biến sắc, môi run rẩy, cô ta trợn mắt nhìn Thiệu Duật Thần, lúc này cô ta cũng chỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-the/2466421/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.