Lúc Thiệu Duật Thần được đẩy ra, sắc mặt anh tái nhợt, bởi vì toàn bộ thân thể đều tê liệt nên người vẫn chưa tỉnh táo. Văn Chính Đông có phần lo lắng, để Thiệu Duật Thần ở đây khẳng định là không được, anh đã chịu đựng thế này cũng không muốn người khác biết anh bị thương nghiêm trọng như vậy, hơn nữa người đến người đi trong bệnh viện, tóm lại là một nơi không an toàn.
“Bác sĩ Hứa, chúng tôi có thể để anh ấy ngồi không?” Văn Chính Đông hỏi một cách cẩn thận, nhưng anh ta biết điều này hình như có phần ép buộc.
Hứa Tấn Dật cau mày, “Đừng nói giỡn, trừ phi là xe cứu thương, bằng không cậu ấy chưa tới nhà thì sẽ chết một nửa. Có thể để Duật Văn lo chuyện trong nhà, sau đó các người lặng lẽ trở về là được.”
Văn Chính Đông không lên tiếng, thực ra người trong nhà luôn không có vấn đề, họ đều là người trung thành do Thiệu Chấn Minh lựa chọn từ mười mấy năm trước, đương nhiên có thể cam đoan giữ bí mật, nhưng ai biết được ở bên ngoài Thiệu trạch có bao nhiêu người rình mò theo dõi, trong đêm lại có một xe cứu thương chạy vào trong nhà, muốn người khác không nghi ngờ cũng khó khăn.
Nhìn thấy dáng vẻ khó xử của Văn Chính Đông, Hứa Tấn Dật cũng không có gì để nói, “Tôi tìm một phòng bệnh an toàn trước, các người từ từ nghĩ cách.” Nói xong anh ta mở cửa phòng phẫu thuật để cho y tá đẩy người ra.
Đôi mắt Văn Chính Đông sáng rực lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-the/2466385/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.