Phương Văn Chính cứ như vậy xông vào phá vỡ sự yên lặng tại đây, anh ta nghĩ rằng anh ta có thể cố ý. Trong khoảnh khắc trái tim ấm áp của anh ta bỗng dâng lên nỗi đau xót và sầu lo, anh ta lúng túng đứng ở cửa, trên mặt không được tự nhiên, như cũng không ân hận.
Thiệu Duật Thần nghe tiếng động, anh lập tức ngẩng đầu nhìn về phía cửa, vẻ mặt đặc biệt cảnh giác, trông thấy Phương Văn Chính lòng anh cảm thấy thoải mái hơn một chút, anh quay đầu nhìn Uông Ninh Hi, vẻ mặt của cô rất kinh ngạc.
“Không có việc gì đâu, cảnh sát Phương tới đây bàn chuyện em theo anh xuất viện.” Thiệu Duật Thần nhẹ nhàng nắm tay Ninh Hi, anh không muốn cô nghĩ ngợi lung tung, sau chuyện nguy hiểm lần này anh sợ cô nhìn thấy cảnh sát sẽ sợ hãi.
Uông Ninh Hi nghe theo, khẽ gật đầu, cô kéo tiểu Cẩm Nhiên vào trước ngực mình, trong lòng cô vẫn khó chịu, nhìn người đàn ông trước mắt tỉ mỉ chu đáo với mình mà cô lại có điều giấu giếm anh, cô không toàn tâm toàn ý với anh, nếu không liên quan đến tình cảm, cô có thể ứng phó tự nhiên, nhưng hiện tại vừa mới bắt đầu cô đã cảm thấy có phần lực bất tòng tâm. Giống như ban nãy, sự lo lắng của cô không giống với suy nghĩ của Thiệu Duật Thần.
Phương Văn Chính đi tới, đứng trước mặt Thiệu Duật Thần, “Thiệu tiên sinh, anh đã đề nghị với cảnh sát ngày hôm qua muốn dẫn Uông tiểu thư xuất viện trở về nhà anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-the/2466372/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.