Buổi sáng trên Minh Thiên Phong, một cái thiếu niên dung mạo tuấn tú đang hướng một gian nhà gỗ đẹp đẽ đi tới, trong tay còn cầm thêm một cái rương gỗ.
Thiếu niên đi đến nhà gỗ bên ngoài, liền cất giọng nói:
-Sư nương! Đệ tử mang điểm tâm đến cho người!
-Mau vào đi!
Sư nương thanh âm dịu dàng từ bên trong truyền ra.
Vương Hạo Thần chậm rãi đi vào trong nhà, chỉ thấy sư nương một thân phong hoa tuyệt đại đang ngồi nhìn hắn, khoé miệng hiện lên một vòng tuyệt mỹ đường cong, tựa như câu hồn đoạt phách, mỹ lệ vô cùng.
Dung nhan của nàng Vương Hạo Thần đã chứng kiến suốt 8 năm qua, cơ hồ không hề có dấu hiệu bị thời gian làm cho phai nhạt, ngược lại thời gian càng khiến cho nàng trở nên thành thục quyến rũ.
Hắn nhiều lúc cũng hoài nghi, sư nương nàng có phải hay đều vĩnh viễn xinh đẹp như vậy?
Sư nương lông mi dài khẽ nháy một cái, ném cho hắn một cái mị nhãn, cười nói:
-Ta đẹp không?
Vương Hạo Thần hơi đỏ mặt, gật đầu chắc chắn nói:
-Sư nương là ta từng thấy qua đẹp nhất nữ tử!
Kỳ thực hắn nói lời này cũng có chút không có ý tứ, bởi vì hắn đã gặp qua bao nhiêu cái nữ tử xinh đẹp đâu? Bất quá ít nhất thì sư nương trong lòng hắn lúc này đúng là nữ tử đẹp nhất.
Sư nương khuôn mặt phiếm hồng nhìn hắn, trong lòng lại có chút đắc ý, tiểu tử này rốt cuộc cũng biết chú ý tới nàng dung mạo nha.
Trước giờ bất cứ một cái nam nhân nào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-the-vu-than/211297/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.