- Kiếm Cửu, ngươi thế mà còn sống !
Bên ngoài Thái Sinh Viện, Thiết Luyện Hoàng dẫn đầu một đám hoàng giả, vương giả đi đến, cười nhạt nhìn xem lão nhân Kiếm Cửu Hoàng.
Hắn là thật có chút ngoài ý muốn.
Thiên Sinh Môn che dấu đủ sâu, theo như bọn hắn phán đoán, Kiếm Cửu Hoàng dạng này lão đồ cổ đáng ra phải sớm chết rồi mới phải.
- Cũng sắp, bất quá dù sao cũng phải giết mấy cái rồi mới chết được !
Kiếm Cửu Hoàng thong thả nói, một cặp mắt già nua nhìn xem chúng cường giả vừa đến.
Hắn thật không nghĩ tới, Ngạo Tuyết sơn trang vậy mà dám cùng Tử Kinh hoàng triều cấu kết, thế nhưng hắn cũng chẳng quan tâm lắm.
Bởi lẽ, dù là gì đi nữa thì kết cục của hắn hôm nay chỉ có một . . . đó là chiến tử !
Không chỉ hắn, mà tất cả trưởng lão trong Thái Sinh Viện đều mang tư tưởng như vậy !
- Vẫn rất ngông cuồng ! Hi vọng bộ xương già của ngươi còn giữ được chút thực lực khi xưa rồi nói !
Thiết Luyện Hoàng lạnh lùng nói, trong mắt sát ý dũng động.
Thiên Sinh Môn và Ngạo Tuyết sơn trang nhiều năm tranh đấu, thù hận đã tích lũy quá sâu, đến mức hiện tại đã chẳng còn gì để nói, Thiết Luyện Hoàng hắn cũng chẳng muốn mở miệng khuyên hàng.
Tóm lại, nói nhảm thì không cần ! Nếu đã đến . . . thì cần giết mà thôi !
- Tới đi ! Xem chúng ta có thể giết mấy cái !
Kiếm Cửu Hoàng nâng lên ngọc kiếm, thanh âm già nua vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-the-vu-than/1203513/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.