🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lữ Thuần Quân một mình một kiếm rời khỏi Thiên Sinh Môn, đi vào một vùng hư không trên bầu trời rộng lớn.
- Lữ Thuần Quân, nhiều năm không gặp, ngươi vẫn to gan lớn mật như thế ! Vậy mà dám đến đây một mình !
Hư không bốn phía vốn dĩ rõ ràng vắng lặng không người, bỗng nhiên lại có một đạo thanh âm già nua vang lên.
- Ta không giống ngươi, đi đâu làm chuyện gì đều cần đồng bạn đến phối hợp !
Lữ Thuần Quân không có bất ngờ, chỉ lạnh nhạt nói.
- Ngươi rất tự tin, đáng tiếc, ngươi sẽ bị lòng tự tin của mình hại chết !
Từ trong hư không, có một lão giả chậm rãi hiện thân.
Lão giả này thân vận thanh y, bộ dáng già nua không kém thủ phong trưởng lão, thế nhưng râu tóc của hắn đều là màu xanh nhạt kỳ dị, toàn thân hắn tản mát ra một cỗ hàn khí lạnh lẽo đến mức khiến cho không khí xung quanh hoàn toàn đông cứng lại.
- Lãnh Tuyệt, lão già ngươi xem ra cũng sắp chết rồi !
Lữ Thuần Quân khẽ liếc lão giả vừa đến một cái.
Lãnh Tuyệt !
Ngạo Tuyết sơn trang đương thời mạnh nhất, già nhất lão tổ, cũng là một trong những vị cường giả hàng đầu tại Đông Hoa hoàng triều, Vũ Tông cảnh siêu cấp cường giả.
Đông Hoàng hoàng triều hoàng thất một mực dè chừng Ngạo Tuyết sơn trang, một phần nguyên nhân rất lớn cũng là vì lão quái vật này.
- Là sắp chết rồi, nhưng ta dù thế nào cũng sẽ chết sau ngươi !
Lãnh Tuyệt cười cười nói, hắn cười rất ôn hòa, cơ hồ chẳng có chút sát khí nào, thế nhưng không hiểu sao vẫn khiến người ta có một loại cảm giác lạnh xương sống.
- Chỉ có một mình ngươi chắc chắn không dám đến tìm ta chịu chết ! Lần này còn có ai ? Toàn bộ kêu ra đi ! Là Lãnh Hư ? Hay là Lãnh Khôi ?
Lữ Thuần Quân lơ đễnh nói.
Hắn và Lãnh Tuyệt là đối thủ của nhau ngay từ khi cả hai còn là những đệ tử trẻ tuổi của tông môn, một mực đấu với nhau cho đến ngày nay, bọn hắn đã quá hiểu suy nghĩ của người kia.
Trên thực tế, cũng vì đã quá quen thuộc với khí tức của Lãnh Tuyệt, vì thế Lữ Thuần Quân mới có thể phát giác ra sự hiện diện của đối phương, ngay cả khi Lãnh Tuyệt đã che giấu khí tức.
Đều là Vũ Tông, hai người sẽ không vô duyên vô cớ gặp nhau, một khi gặp, tất phải có đại chiến, thậm chí là muốn phân sinh tử.
Lữ Thuần Quân thậm chí không có hỏi nguyên nhân, cũng chẳng muốn nhiều lời, bởi lẽ giữa hai người có lẽ chẳng còn gì để nói, đối phương đã đến, bản thân mình ngoài nghênh chiến ra thì đã chẳng còn cách nào khác.
Làm đối thủ của nhau đã hơn trăm năm, Lữ Thuần Quân thừa hiểu cách hành sự của Lãnh Tuyệt, người sau chẳng bao giờ có ý muốn chiến thắng hắn, mà chỉ muốn . . . giết hắn !
Vì thế, Lãnh Tuyệt sẽ không bao giờ hành động một mình.
Ngạo Tuyết sơn trang có thể làm ngũ đại tông môn “ lão đại “, có thể cùng hoàng thất minh tranh ám đấu, tự nhiên không thể chỉ có Lãnh Tuyệt một vị Vũ Tông.
- Yên tâm, ta cũng không có ý định cùng ngươi đơn đả độc đấu !
Lãnh Tuyệt nói.
Rất nhanh, có một đạo thân ảnh khác đạp không mà đến.
Người này là một nam tử tuổi ngoài lục tuần, trong tay cầm lấy một thanh huyết sắc chiến kích, trên thân mặc một bộ chiến giáp cũ kỹ màu đen, hắn chỉ đứng ở đó, thế nhưng tỏa ra một cỗ bá khí không thể địch, tựa như một tôn chiến thần, lại giống một vị tướng chủ.
- Huyết Vân đại tướng ?
Lữ Thuần Quân sửng sờ, trong mắt không thể che giấu vẻ kinh ngạc.
Huyết Vân đại tướng, là Tử Kinh hoàng triều tiền nhiệm đại tướng quân, cứ việc hiện nay đã lui về hậu trường thì vẫn như cũ có được uy danh hiển khách.
Tử Kinh hoàng triều không giống Đông Hoa hoàng triều, Tử Kinh hoàng thất tại hoàng triều của mình có được quyền thống trị tuyệt đối, gần như không bất kỳ thế lực nào chi phối, so với Đông Hoa hoàng triều càng thêm thống nhất, chính vì thế, Tử Kinh hoàng thất lực lượng cũng so với Đông Hoa hoàng thất mạnh mẽ hơn nhiều.
Huyết Vân đại tướng, là Tử Kinh hoàng triều Binh Bộ đệ nhất cường giả.
Huyết Vân đại tướng thân kinh bách chiến, từng đồ diệt không ít quốc gia, tông phái, cũng từng trảm qua Vũ Tông !
Nhưng là . . . hắn vì cái gì lại đến nơi này ? Hơn nữa còn là ở cùng một chỗ với Lãnh Tuyệt ?
Tử Kinh hoàng triều không phải đang cùng Đông Hoàng hoàng triều đại chiến sao ?
- Lữ huynh ! Hạnh ngộ !
Huyết Vân đại tướng khẽ đối với Lữ Thuần Quân gật đầu, hắn đối với vị thái thượng trưởng lão này của Thiên Sinh Môn vẫn là có chút xem trọng.
Không phải ngẫu nhiên mà hắn chứ không phải ai khác được điều tới nơi này.
Cái khác Vũ Tông đến đây, không cẩn thận chỉ sợ sẽ bị Lữ Thuần Quân chém chết.
Lữ Thuần Quân nhìn Huyết Vân đại tướng một chút, trong lòng rất nhanh liền đoán được sự tình, hai mắt không khỏi hơi nhắm lại.
Tình hình còn tệ hơn hắn tưởng tượng rất nhiều !
Một cái Ngạo Tuyết sơn trang đã đủ khiến hắn áp lực vô cùng, nay lại thêm một cái Tử Kinh hoàng triều . . .
Ngạo Tuyết sơn trang, lần này đúng là muốn triệt để diệt đi Thiên Sinh Môn !
Rất nhanh, Lữ Thuần Quân lần nữa mở ra hai mắt, nhìn xem Lãnh Tuyệt, còn có Huyết Vân đại tướng, bỗng nhiên bật cười nói:
- Chỉ dựa vào hai người các ngươi, còn không đủ để giết ta !
- Lại thêm chúng ta đây ?
Bên cạnh Lãnh Tuyệt có thêm hai đạo thân ảnh khác xuất hiện, một nam tử trung niên và một lão giả.
- Ngươi là . . . Tử Tư Kỳ ?
Lữ Thuần Quân nhìn xem lão giả vừa đến, trong lòng lần nữa lạnh lẽo.
Tử Tư Kỳ, là Tử Kinh hoàng triều đời trước Thái Tế, tinh thần lực của hắn đủ để so sánh với tu vi của Vũ Tông cảnh cường giả.
Đông Hoa hoàng triều . . . tuyệt đối không có nhân vật có tinh thần lực sánh ngang với Tử Tư Kỳ.
- Lữ Thuần Quân, hiện tại, hẳn là đủ để giết ngươi rồi đi ?
Nam tử trung niên lạnh lùng nói, hắn là Lãnh Khôi, Ngạo Tuyết sơn trang một vị khác Vũ Tông.
Đối mặt với tứ đại cao thủ, Lữ Thuần Quân áp lực rõ ràng là lớn chưa từng có, thậm chí vượt qua đại chiến mấy chục năm trước.
Trên thực tế, chỉ là một mình Lãnh Tuyệt hoặc là Huyết Vân đại tướng Lữ Thuần Quân đều không có nắm chắc phần thắng, cùng lúc phải đối phó với bốn người . . . coi như hắn mạnh gấp đôi đều phải chết !
Thế nhưng là, hắn hiện tại căn bản không có lựa chọn, nửa bước cũng không thể lùi, chỉ có thể nghênh chiến !
Lữ Thuần Quân dám tự mình đi đến nơi này, thực ra không phải vì hắn tự tin không ai có thể đánh bại hắn, mà là bởi vì Thiên Sinh Môn hiện tại chỉ có hắn một vị Vũ Tông, hắn không đi . . . thì ai đi ?
- Tới đi !
Lữ Thuần Quân rút ra trường kiếm, tựa như một tôn bất hủ kiếm thần độc diện bầy địch.
Thiên La Thần Kiếm kéo ra màu tím hào quang chiếu rọi một mảnh địa, sát khí nặng nề trùng thiên, tựa như là thần binh đến từ địa ngục !
- Sớm đã nghe qua uy danh của Thiên La Thần Kiếm ! Hôm nay để bổn tướng đích thân kiểm nghiệm một phen !
Huyết Vân đại tướng dẫn đầu xuất thủ, chỉ thấy hắn nâng lên huyết sắc chiến kích, đâm thẳng về phía Lữ Thuần Quân.
- Uỳnh ! Uỳnh !
Một kích vừa ra, liền dẫn động cửu thiên thần lôi, tạo thành từng tiếng oanh minh kinh tai nhức óc.
Một đạo thần lôi từ trên trời rơi xuống, nhập vào bên trong chiến kích, đem uy thế một kích này tăng lên gấp bội.
Huyết Vân đại tướng chủ tu kích đạo và lôi đạo, chỉ tính riêng về lực công kích mà nói . . . tìm khắp Đông Hoa hoàng triều cũng chẳng có mấy người hơn được hắn.
Thế nhưng là . . . Lữ Thuần Quân cũng tuyệt đối không kém hắn !
Chỉ thấy Thiên La Thần Kiếm trong tay Lữ Thuần Quân mang theo một cỗ thông thiên kiếm ý bổ đi ra, đánh tan lôi quang, cũng bức lui Huyết Vân đại tướng.
Lữ Thuần Quân đứng nguyên tại chỗ, toàn thân trải rộng từng đạo mang tính hủy diệt kiếm khí, cả người tựa như hóa thành một thanh tuyệt thế bảo kiếm.
- Kiếm Tủy !
Huyết Vân đại tướng ánh mắt hơi khác thường.
Hắn vẫn biết Lữ Thuần Quân rất mạnh, lại không nghĩ tới lại mạnh đến mức này.
Kiếm đạo cảnh giới tầng thứ năm - Kiếm Tủy chi cảnh, bất luận là tại Đông Hoa hoàng triều hay Tử Kinh hoàng triều đều hiếm thấy đến cực điểm, từng cái cơ hồ đều là tuyệt đại kiếm hoàng danh chấn thiên hạ.
Kiếm đạo của Lữ Thuần Quân, cơ hồ là mạnh nhất trong số tất cả kiếm tu mà Huyết Vân đại tướng từng đối mặt, có lẽ chỉ còn cách đến Kiếm Tủy đại viên mãn đại khái nửa bước chân.
- Không cần xem thường Lữ Thuần Quân, mau chóng liên thủ đem hắn đánh giết !
Lãnh Tuyệt trầm giọng nói.
Hắn làm đối thủ của Lữ Thuần Quân cả một đời, thế nhưng chưa bao giờ đơn phương độc mã thắng được đối phương, tự nhiên hiểu rõ sự đáng sợ của người này.
Chính vì như thế, hắn mới bất chấp mạo hiểm mời Tử Kinh hoàng triều liên thủ giải quyết đối thủ khó chơi này.
- Hừ !
Lữ Thuần Quân lấy chỉ thay kiếm, bàng bạc kiếm khí hóa thành một đạo kiếm ảnh đánh thẳng về phía Lãnh Tuyệt.
Một kiếm này, kiếm quang rực rỡ chói mắt, tựa như hạo dương chi quang !
Đây là Thiên Sinh Môn bảy đại tuyệt học một trong - Thiên Dương Kiếm Chỉ !
Lãnh Tuyệt thần sắc không đổi, quanh thân hàn khí càng thêm dày đặc, bỗng nhiên ngưng kết thành một bức tường băng, đem kiếm ảnh chặn lại, chính mình lại bị xung lực đẩy lui, vẻ mặt càng thêm băng hàn.
Tại Đông Hoa hoàng triều, Lãnh Tuyệt xứng đáng là đương thời đệ nhất băng đạo cường giả !
Nhưng là, luận chiến lực, Lữ Thuần Quân trước sau như một mạnh hơn hắn !
Cứ việc chênh lệch không lớn, nhưng đây là sự thật không thể phủ nhận !
- Lữ Thuần Quân, tiếp ta một quyền !
Lãnh Khôi đạp không lao đến, toàn thân hừng hực chiến ý, một quyền bá đạo tuyệt luân đánh tới.
Trong số bốn người, Lãnh Khôi là người trẻ tuổi nhất, tu vi xem như cũng là thấp nhất, thế nhưng không có ai dám xem thường hắn.
Dù sao nói câu công bằng, không phải Vũ Tông nào cũng có lá gan và năng lực đến vây giết Lữ Thuần Quân !
Lãnh Khôi tuy rằng không bằng Lãnh Tuyệt, nhưng hắn có được tương đối hiếm thấy Thiết Cốt Chiến Thể, mỗi một cây xương cốt đều cứng rắn kinh người, gần như không thua ngũ phẩm đỉnh cấp huyền khí, là trời sinh luyện thể võ giả.
Lữ Thuần Quân một kiếm bổ tới, hất văng Lãnh Khôi, thế nhưng chỉ có thể làm bị thương ngoài da, người sau một cái nhíu mày cũng không có, lần nữa cuồng dã lao đến.
Lữ Thuần Quân một thân kiếm đạo phối hợp Thiên La Thần Kiếm có thể nói là đáng sợ đến cực điểm, một kiếm hoàn toàn có thể đem một cái tường thành bổ làm đôi, thế nhưng Lãnh Khôi cũng tận hiển Thiết Cốt ChiếnThể chi uy, dũng mãnh cùng người trước đối cứng, tuy rằng hoàn toàn bị áp chế, nhưng chung quy lại không có chút dấu hiệu bại lui.
Đáng tiếc, kẻ địch của Lữ Thuần Quân ở nơi này không chỉ có một mình Lãnh Khôi.
- Ầm ! Ầm ! Ầm !
Chỉ thấy Huyết Vân đại tướng dẫn theo chiến kích lao tới, toàn thân trải rộng lôi điện, bất kỳ một đạo lôi điện nào trên người cũng có lực phá hoại khủng bố đến khó tin, tựa như lôi thần hàng thế.
Huyết Vân đại tướng lần này không còn thăm dò, mà là toàn lực chiến đấu, chiến kích dẫn động cửu thiên lôi đình, tựa hình thiên phạt đánh tới, bạo ngược đánh bay Lữ Thuần Quân.
Lữ Thuần Quân chưa kịp ổn định thân thể, Lãnh Tuyệt đã phối hợp với Tử Tư Kỳ đánh tới, hai mặt giáp công, lần nữa đem hắn đánh bay đi ngàn trượng.
Quá rõ ràng, Lữ Thuần Quân lấy một địch bốn, nửa điểm phần thắng cũng không có, căn bản chỉ có nước bị hành hạ đến chết !
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.