Hình Nhân thân thể về lý thuyết là còn mạnh hơn cả Vương Hạo Thần, khả năng hồi phục không kém bất kỳ người nào, vết thương trên ngực sớm đã không còn chảy máu.
Hắn lặng lẽ đứng chắn đường đi của Thường Tiễn, tựa như một tòa bất hủ thần sơn.
Khí thế . . . lại giống một đầu mãnh hổ đang chuẩn bị săn mồi !
Hình Nhân không ngốc, hắn sao có thể để cho Thường Tiễn phá vòng vây mà chạy sau bao nhiêu công sức mà bọn hắn bỏ ra để suy yếu đối phương ?
Nhất định phải lưu lại đối phương, cho dù có phải bỏ ra cái giá lớn hơn đi chăng nữa !
Thường Tiễn cảm nhận được sau lưng Sở Thanh Tiêu và Tư Mộ Liêm cũng đã đuổi tới, trong lòng càng thêm nổi nóng, đám người này thật là muốn chết cũng bám theo ?
Đây là thật muốn ép hổ nhảy tường ?
- Làm người không nên làm quá tuyệt, các ngươi thật muốn cùng ta đánh đến lưỡng bại cầu thương ?
Thường Tiễn cắn răng gằn từng chữ, thế nhưng khí thế rõ ràng đã hạ thấp, bởi vì hắn có ý muốn lui.
- Thường sư huynh, nói nhảm thì không cần ! Hôm nay trừ phi ngươi đánh gục tất cả bọn ta, nếu không ngươi đi không nổi !
Hình Nhân không có Thường Tiễn có cơ hội hồi phục, lập tức công đến, Sở Thanh Tiêu và Tư Mộ Liêm lần lượt làm theo.
Thường Tiễn lần nữa rơi vào thế ba mặt chịu địch.
Hiện tại, chỉ có thể xem ai có thể đứng vững đến cuối cùng.
………………..
Ở nơi xa, Vương Hạo Thần vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-the-vu-than/1203503/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.