- Vương Hạo Thần sư đệ ! Ngươi rốt cuộc đến !
Thường Tiễn chăm chú nhìn xem người đến, hắn mặc dù chưa từng gặp qua Vương Hạo Thần, thế nhưng thân phận của một kẻ chỉ có tu vi Lục Tinh Vũ Sư nhưng lại cho hắn một loại cảm giác nguy hiểm thì rất dễ đoán.
Vương Hạo Thần đưa mắt nhìn Thường Tiễn, cho dù chưa giao thủ, vẫn có thể cảm nhận được thực lực đáng sợ của đối phương, tựa như hố sâu không đáy.
- Thường sư huynh ! Trăm nghe không bằng một thấy, hạnh ngộ !
Vương Hạo Thần cười nói.
- Khách sáo thì miễn đi ! Vương sư đệ, không thể không nói lá gan của ngươi rất lớn ! Thực lực không đến đâu nhưng lòng tham quả nhiên không phải người thường có thể sánh kịp !
Thường Tiễn nói.
- Người luôn có lòng tham, nếu có thực lực, vì sao không thể tham lam một chút ?
Vương Hạo Thần cười cười, hắn không có phủ nhận việc mình là kẻ tham lam, thế nhưng là, trên đời có người không có lòng tham sao ?
Toàn bộ hành động của hắn từ đầu đến cuối đều vì mục tiêu lớn nhất đó là lợi ích của bản thân, thế nhưng hắn cũng lượng sức mà làm, không cố đấm ăn xôi, lần này dự định giao thủ với Thường Tiễn nhìn qua có vẻ không biết tự lượng sức, thế nhưng nếu tận dụng tốt thời cơ cộng thêm chút may mắn, điều này không phải không có khả năng.
Đệ Thất Phong mở ra, ý nghĩa đương nhiên là để tranh đoạt, người có thực lực càng mạnh thì chỗ tốt càng nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-the-vu-than/1203498/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.