🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trì Lăng Tiêu đám người rời đi về sau, tại nơi này chỉ còn lại Vương Hạo Thần và Hồng Thượng Võ hai người.
Vương Hạo Thần đưa mắt nhìn Hồng Thượng Võ, trực giác cho hắn biết, người này cực kỳ không đơn giản, so với Trì Lăng Tiêu phải khó đối phó hơn nhiều.
Trên người Hồng Thượng Võ, có một cỗ hạo nhiên chính khí, nếu là võ giả bình thường gặp phải hắn, chỉ sợ chưa đánh đã thua về khí thế, may mắn Vương Hạo Thần không phải là người bình thường.
Hồng Thượng Võ cũng đang nhìn Vương Hạo Thần, người sau khí chất rất kỳ lạ, hắn bình sinh mới thấy lần đầu, nói chính thì tuyệt đối không chính, nhưng nói tà cũng không hẳn là tà, hoàn toàn không bị hắn chèn ép.
Không khí trở nên trầm mặc, bởi vì không có người mở lời trước.
Cuối cùng, vẫn là Hồng Thượng Võ trước hết lên tiếng, đối với Vương Hạo Thần ôm quyền cười hảo hữu nói :
- Tại hạ gọi Hồng Thượng Võ, xuất thân Thanh Nguyên Phong ! Không biết vị sư huynh này tên gọi là gì ?
Đến từ Thanh Nguyên Phong ? Ngẫm lại cũng vậy, Thanh Nguyên Phong không hổ là lục phong bên trong mạnh nhất một phong, quả nhiên nhân tài lớp lớp.
Hồng Thượng Võ nhìn qua chỉ trạc tuổi Vương Hạo Thần, hắn gọi người sau một tiếng sư huynh cũng có thể xem là khách khí.
- Minh Thiên Phong, Vương Hạo Thần !
Vương Hạo Thần lạnh nhạt đáp.
Hồng Thượng Võ hơi kinh ngạc, hắn không nghĩ tới, vị thiên tài này lại xuất thân từ lục phong hạng chót Minh Thiên Phong.
Hồng Thượng Võ đang muốn nói tiếp, nhưng Vương Hạo Thần đã đưa tay ngăn lại.
Vương Hạo Thần nhìn thẳng đối phương, trầm giọng nói :
- Hồng Thượng Võ, chúng ta mỗi người thời gian đều rất trân quý, vì thế không cần ở đây nói nhảm ! Ta không muốn vòng vo, đầu linh tuyền này đối với ta là tình thế bắt buộc, không có ý định chia sẻ với ai !
Mặc dù Vương Hạo Thần trên thực tế là không muốn đối địch với Hồng Thượng Võ, thế nhưng ở nơi này bọn hắn là quan hệ cạnh tranh, vì thế hắn cũng không e ngại một trận chiến.
Tất cả đều dựa vào thực lực mà nói chuyện.
Hồng Thượng Võ nghe Vương Hạo Thần nói vậy, trên mặt nụ cười hòa khí vẫn không tiêu tán, cười nói :
- Ha ha ! Vương huynh nói như thế chẳng khác nào muốn cùng tại hạ đánh một trận ? Vậy Hồng Thượng Võ ta sao có thể từ chối !
Nói thật, Hồng Thượng Võ không có nắm chắc thắng được Vương Hạo Thần, thế nhưng bảo hắn cứ như vậy nhường ra đầu linh tuyền kia là chuyện không thể nào, dù sao người không vì mình trời tru đất diệt.
Lại nói, Hồng Thượng Võ cũng là võ si, hắn nào sợ chiến đấu.
Hai người thẳng thắn như vậy, ngược lại là một chuyện tốt.
- Vậy thì đánh đi !
Vương Hạo Thần lập tức vận chuyển Vạn Đạo Thông Thiên Quyết, khí thế trên người tựa như thần long xuất hải, hùng hậu không gì sánh kịp.
- Vương huynh vừa mới trải qua một trận chiến ! Không cần nghỉ ngơi một chút sao ?
Hồng Thượng Võ nói, trên thân khí thế cũng không ngừng kéo lên, cùng Vương Hạo Thần chính diện đối kháng.
Hắn tu luyện là một bộ thượng cổ công pháp tên gọi Cửu Tiêu Kinh Thần Quyết, vô cùng thâm áo, để cho hắn thể nội nguyên khí đồng dạng vượt xa võ giả cùng cấp.
Hồng Thượng Võ từ nhỏ đã hào hiệp trượng nghĩa, vừa rồi nói ra lời này, chính là không muốn chiếm lợi của đối phương, tâm chính khí có thể thấy được lốm đốm.
- Không cần !
Vương Hạo Thần vừa nói, vừa tung mình nhảy lên không trung, khí tức ổn trọng không hề có nửa điểm suy nhược.
Vạn Đạo Thông Thiên Quyết hồi khí cực nhanh, Vương Hạo Thần chiến lực sớm đã khôi phục thập túc, căn bản không cần nghỉ ngơi.
Vương Hạo Thần khi chiến đấu luôn thích lấy công làm thủ, lúc này cũng là như vậy.
Công trước, có thể đoạt tiên cơ !
- Phần Viêm Cái Đỉnh !
Song chưởng của Vương Hạo Thần từ trên cao áp xuống, hỏa luân sau lưng xoay chuyển liên tục, hỏa kình Đệ Ngũ Dương cuồn cuộn tuôn ra, hướng Hồng Thượng Võ áp tới.
- Long Du Cửu Tiêu !
Hồng Thượng Võ thần sắc bình tĩnh, song chưởng đồng dạng đánh ra, nguyên khí hóa thành long ảnh bao phủ quanh người, đem hỏa kình toàn bộ ngăn cách ở bên ngoài.
Cửu Dương Phần Thiên Chưởng bá đạo tuyệt luân, chưởng lực che trời.
Kim Long Bàn Thiên Chưởng hùng hậu ổn trọng, thủ kín như môn hộ.
- Bách Hỏa Liễu Loạn !
Vương Hạo Thần trong mắt chiến ý hừng hực như lửa, ở trên không lại biến chiêu, tăng thêm một thành lực, kình mới thay kình cũ, song chưởng nối tiếp nhau đánh ra, tạo thành thế liên hoàn.
Từng luồng hỏa kình nóng bỏng từ lòng bàn tay hắn điên cuồng tràn ra, tựa như hải dương đồng dạng.
- Thiên Địa Long Đằng !
Long ảnh tràn ngập bốn phương tám hướng, phát ra từng đạo to lớn tiếng long ngâm, Hồng Thượng Võ không hề e ngại cùng Vương Hạo Thần đôi công.
Hai người đánh hơn hai mươi chiêu, cả hai đều cạn lực, phải lui về phía sau hồi khí.
Vương Hạo Thần lắc lắc cổ tay, xua đi hơi chút tê dại cảm giác, chỉ hơn hắn có hai tiểu cảnh giới lại có thể đối chưởng với hắn mà không bại, Hồng Thượng Võ là người đầu tiên.
Hồng Thượng Võ bên kia cũng vận lên Cửu Tiêu Kinh Thần Quyết, bức ra hỏa kình nhập thể, trong lòng cực kỳ ngưng trọng, Vương Hạo Thần thực lực sâu không thấy đáy, vừa rồi giao thủ hắn chẳng chiếm được chút thượng phong nào.
Chỉ thủ không công cũng không phải là cách chiến đấu của Hồng Thượng Võ, hắn chỉ dùng mấy hơi thở thời gian liền đem hỏa kình của Cửu Dương Phần Thiên Chưởng toàn bộ bức ra ngoài, chiến lực khôi phục thập túc.
- Vương huynh, nhìn ta Lôi Vương Thối Pháp !
Hồng Thượng Võ cười nói, hai chân dẫm lên bộ pháp, cả người hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất tại chỗ.
- Nhanh thật !
Vương Hạo Thần xưa nay luôn cho rằng chính mình tốc độ không chậm, thế nhưng lúc này cũng phải kinh ngạc trước tốc độ của Hồng Thượng Võ.
- Lôi Quang Sơ Hiện !
Hồng Thượng Võ thân ảnh tựa như quỷ mị xuất hiện bên trái Vương Hạo Thần, một cước nhanh như chớp đá đi ra.
Vương Hạo Thần một phần bởi vì bất ngờ mà không theo kịp đối phương tốc độ, chỉ có thể bị động phòng thủ, hai tay cản lại một cước của Hồng Thượng Võ.
- Lôi Diệu Cửu Châu !
Hồng Thượng Võ đắc thế không tha người, một cước nối tiếp một cước đạp ra, lôi quang chớp động, truyền từng tiếng sấm rền.
Hắn có được cực kỳ thuần khiết lôi thuộc tính nguyên khí, phối hợp với Lôi Vương Thối Pháp thực sự là tuyệt phối.
Chỉ trong chớp mắt, Vương Hạo Thần liền chịu hơn mười cước.
Tuy rằng phần lớn đường cước đều bị hai tay của hắn ngăn lại, cộng thêm việc hắn đã vận công phòng ngự, thế nhưng thối lực của Hồng Thượng Võ rất mạnh, dựa vào cường độ nhục thân của Vương Hạo Thần hiện tại vậy mà cũng có cảm giác đau đớn.
Không chỉ như vậy, thối pháp của Hồng Thượng Võ còn mang theo lôi điện chi lực, một khi lôi điện nhập thể khiến cơ bắp tê dại tương đương khó chịu.
- Lợi hại, tuy rằng môn thối pháp uy lực không bằng Kinh Thần Thối Pháp của ta, nhưng tốc độ lại nhanh hơn nhiều !
Vương Hạo Thần hiếm có khi nào lại rơi vào cảnh chịu đòn khi đấu với những thiên tài bằng tuổi mình, trong lòng cũng có chút hưng phấn, hắn lần này xem ra là thật sự gặp phải đối thủ.
- Hoa !
Vương Hạo Thần chân đạp Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, thi triển trong đó mười hai loại biến hóa, thân ảnh tựa như quỷ mị, tốc độ không hề thua kém Hồng Thượng Võ khi vận dụng Lôi Vương Thối Pháp, đối phương căn bản chạm không đến hắn.
Công lâu không được tất lộ sơ hở, Hồng Thượng Võ cũng không ngoại lệ, mà Vương Hạo Thần là bậc nào tinh mắt, rất nhanh đã nắm được thời cơ phản công.
- Thiên Quân Vạn Mã Kinh Thiên Hạ !
Chỉ trong vòng một hơi thở, Vương Hạo Thần liền tung ra liên hoàn cước, thối lực thao thiên, uy thế như có trăm vạn binh mã công thành.
Vương Hạo Thần khéo léo vận dụng Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ phối hợp với Kinh Thần Thối Pháp, bù trừ đi khuyết điểm của thối pháp là tốc độ không nhanh.
Thối pháp của hắn không biến hóa khôn lường như Hồng Thượng Võ, nhưng lại nhanh, mạnh và hiểm, một thối có uy lực tựa như đạn pháo.
- Lôi Đình Vạn Quân !
Hồng Thượng Võ cũng dốc toàn lực, thi triển ra một thức cực mạnh trong Lôi Vương Thối Pháp, thí với Vương Hạo Thần Kinh Thần Thối Pháp.
Sấm vang chớp động, liên hoàn cước vừa ra, tựa như vạn tên cùng bắn, lôi quang màu xanh hiện ra chói mắt.
- Oanh ! Oanh ! Oanh !
Hai người lần nữa ác đấu hơn chục chiêu, thế nhưng lần này là Vương Hạo Thần chiếm thượng phong.
Chỉ thấy lôi quang tan rã, Hồng Thượng Võ cũng bị bức lui về phía sau gần chục bước.
- Thối pháp thật bá đạo !
Hồng Thượng Võ hai chân kinh mạch tê dại không chút cảm giác, trong lòng không khỏi kinh hãi.
Một thức Lôi Đình Vạn Quân vừa rồi, gần như chính là Lôi Vương Thối Pháp một thức có lực công kích mạnh nhất, thế nhưng khi đối đầu với Vương Hạo Thần thối pháp lại hoàn toàn bị áp chế.
Kinh Thần Thối Pháp bất luận là về độ biến hóa hay tốc độ đều không bằng Lôi Vương Thối Pháp, thế nhưng nếu luận uy lực, nó là đương thời vô địch.
Đương nhiên, nếu như không có Vương Hạo Thần phối hợp vận dụng Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ bù đắp điểm yếu tốc độ, Kinh Thần Thối Pháp coi như được thi triển ra cũng không có cách nào theo kịp Lôi Vương Thối Pháp tốc độ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.