- Vu Kỳ ! Ngươi muốn gì ?
Lâm Vũ Hinh cố gắng để cho mình bình tĩnh lại, lạnh lùng nhìn Vu Kỳ nói.
Nàng một bên cật lực đứng dậy, thế nhưng thương thế quá nặng, chỉ cần cử động một chút liền đau đớn khó nhịn, càng không nói đến chuyện đứng lên.
Vu Kỳ thực lực thật ra trong mắt nàng không tính là gì, hắn chỉ là một cái cấp 4 tinh thần lực võ giả, nhiều nhất là có thể sánh với Tứ Tinh Vũ Sư võ đạo võ giả, thực lực như vậy, bình thường đúng là không đáng để nàng coi trọng.
Thế nhưng lúc này nàng thân mang trọng thương, thực lực không phát huy nổi một thành, Vu Kỳ muốn đối phó nàng thực sự quá mức dễ dàng.
Bây giờ điều nàng có thể làm, chính là tận lực không để cho mình nhìn yếu đuối, thua người không thua trận, hi vọng có thể dọa lui được đối phương.
Vu Kỳ chăm chú nhìn Lâm Vũ Hinh, trong lòng cũng có chút không nắm chắc, bởi vì hắn biết rõ đối phương là một cái lòng dạ cực sâu nữ nhân, trước kia chính mình đã từng ăn không ít đau khổ dưới tay nữ nhân này, vì thế bây giờ không khỏi nghi kỵ.
Bất quá Vu Kỳ cũng không phải người ngu, hắn có thể nhìn ra đối phương là thật bị thương rất nặng, lúc này chín phần mười chỉ là đang gượng chống, trên thực tế có lẽ không có bao nhiêu năng lực phản kháng.
Chỉ là Lâm Vũ Hinh từng để lại cho hắn không ít kỷ niệm “ khó quên “, vì thế lúc này hắn mới có chút do dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-the-vu-than/1203448/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.