🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Bụi mù tan đi, hai đạo thân ảnh chậm rãi hiện ra trước mắt Đồng Tĩnh Vân.
Trong hai người, Vương Hạo Thần bộ dáng lúc này thực sự không được tốt lắm, bạch y trên thân bị chấn nát nhiều chỗ, sắc mặt tái nhợt, mặt đất dưới chân hắn bị cày thành hai đạo vết lõm thật sâu dài mấy mét, chính là do hai chân của hắn khi tỷ đấu với Đồng Thiên Tân lui lại tạo thành. 
Mà Đồng Thiên Tân thì nhàn nhã đứng tại chỗ, trên người y phục chỉnh tề, sắc mặt hồng hào như không có chuyện gì xảy ra. 
Hai người thực lực cao thấp vừa nhìn đã thấy rõ.
Không có cách, hai bên tu vi chênh lệch quá xa, cái này so đấu kỳ thực vốn là không công bằng.
Chỉ là, Đồng Thiên Tân tuy rằng chiến thắng, thế nhưng sắc mặt cũng không có đắc ý, lấy hắn tu vi, chiến thắng một cái Ngũ Tinh Vũ Sĩ mà còn cảm thấy vui mừng thì hắn đúng là sống uổng rồi.
Đồng Thiên Tân lúc này đưa mắt nhìn đầu quyền của mình, nơi đó vậy mà bị bỏng không nhẹ, một số chỗ da thịt còn bị đốt cháy, hiển nhiên là bị hoả kình của Cửu Dương Phần Thiên Chưởng tạo thành.
Đồng Thiên Tân một mặt ngơ ngác nhìn lấy vết thương trên tay, tuy rằng vết thương này đối với hắn không tính là cái gì, hoàn toàn không ảnh hưởng đến chiến lực, thế nhưng hắn hiện tại nói thế nào cũng là nửa bước Vũ Linh cảnh, lại bị một cái Vũ Sĩ đả thương, đây là nói đùa sao?
Mất một lúc lâu để bình phục lại tâm tình, Đồng Thiên Tân lúc này mới đưa mắt nhìn Vương Hạo Thần, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và khó có thể tin thần sắc, có chút tán thưởng nói:
- Tiểu hữu không chỉ tuổi còn trẻ đã có tu vi Ngũ Tinh Vũ Sĩ, mà còn có chiến lực vượt qua tu vi, thiên phú của tiểu hữu thật là để cho bổn gia chủ phải khâm phục!
Vương Hạo Thần sau một lúc đề khí, thần sắc cũng đã có phần khá hơn, nguyên khí vốn chạy loạn trong thể nội cũng từ từ bình ổn lại, chắp tay khiêm tốn nói: 
- Thế bá quá lời, nếu không phải phải thế bá giữa đường thu bớt kình lực, tại hạ e rằng ngay cả một quyền của người đều không ngăn nổi!
Lời hắn nói chính là sự thật, Đồng Thiên Tân tu vi có thể chưa khôi phục đến đỉnh phong, thế nhưng cũng không phải là người mà một kẻ chỉ mới đạt tới Ngũ Tinh Vũ Sĩ như hắn có thể đối kháng, vừa rồi giao thủ, Đồng Thiên Tân bề ngoài đã tung hết toàn lực đánh ra một quyền, thế nhưng Vương Hạo Thần lại biết rõ, đối phương là giữa đường thu lại hơn chín thành lực lượng, nếu không, Vương Hạo Thần thân thể cho dù đã tu luyện Bất Hủ Thiên Kinh cũng sẽ lập tức bị đánh nổ thành một bãi huyết vụ.
- Ha ha! Bổn gia chủ thân là Vũ Linh, nếu như toàn lực ra tay đối phó một Vũ Sĩ như ngươi, ta coi như có thể chết đi được rồi!
Đồng Thiên Tân cười lớn một tiếng, đáp.
Kỳ thực, hắn còn một câu chưa có nói, đó là ban đầu hắn đúng là chỉ xuất ra một quyền lực lượng tương đương với Ngũ Tinh Vũ Sĩ lực lượng, thế nhưng khi đối kháng Vương Hạo Thần một chưởng Liệt Hoả Phách Không liền lập tức kinh hãi phát hiện bản thân Thiết Sơn Quyền vậy mà không phải thiếu niên đối thủ, trong lúc cấp bách buộc phải đem lực lượng điên cuồng kéo lên đến Cửu Tinh Vũ Sĩ đỉnh phong hầu như chạm tới Vũ Sư cánh cửa, mới chặn được Vương Hạo Thần một chưởng đáng sợ kia, thế nhưng quyền đầu như cũ vẫn bị thương nhẹ, cả người khí huyết chấn động.
Có thể nói, nếu vừa rồi Đồng Thiên Tân hắn không phản ứng nhanh, có lẽ dựa vào một thân tu vi nửa bước Vũ Linh của hắn sẽ không chết, thế nhưng trọng thương là chắc chắn, nói không chừng sẽ có một bộ phận thân thể bị hoả kình của Cửu Dương Phần Thiên Chưởng đốt cháy. 
Đến lúc đó, Đồng Thiên Tân mặt mo e rằng không biết phải ném đi đâu. 
Vương Hạo Thần không biết chuyện này, dù sao hắn chỉ là Vũ Sĩ, động tác của Vũ Linh hắn thực sự rất khó có thể nhìn thấy hoàn toàn. 
- Thế bá! Không biết hiện tại ta có đủ năng lực để làm vị hôn phu của Tĩnh Vân tỷ hay không?
Vương Hạo Thần không kiêu ngạo không siểm nịnh nói, thế nhưng Đồng Thiên Tân lại từ trong thanh âm của hắn cảm nhận được một cỗ tự tin khiến lòng người cảm phục.
Đồng Thiên Tân không khỏi chăm chú nhìn Vương Hạo Thần hồi lâu, không thể không nói, thiếu niên này cho hắn một loại cảm giác người này giống như rồng phượng trong loài người, loại cảm giác này, hắn ngay cả trên thân Đồng gia đệ nhất thiên tài Đồng Thanh Cương đều không cảm nhận được.
Cái quan trọng nhất chính là, Vương Hạo Thần tâm tình thực sự để cho hắn cực kỳ thưởng thức, 17 tuổi tu vi Ngũ Tinh Vũ Sĩ, chiến lực lại vượt xa cảnh giới bản thân, bậc này thiên phú tại Bắc Hải Trấn đủ để xưng hùng xưng bá trong thế hệ trẻ, thế nhưng lại không có một chút ngạo mạn, khi đối mặt với Vũ Linh như hắn càng không có chút kiêu ngạo hay khiếp nhược, một mực trầm ổn đến khó tin. 
Đồng Thiên Tân không thể dối lòng, hắn đối với thiếu niên này thực sự rất hợp ý. 
Hắn cũng tin tưởng, bất cứ người cha nào thấy con gái mình có được vị hôn phu như vậy đều sẽ hài lòng vô cùng. 
Vì thế, Đồng Thiên Tân liền khẽ mỉm cười, nói:
- Rất xứng! Đồng Thanh Chi không thể so sánh với ngươi!
Lời nói hắn nói là hoàn toàn thật tâm, đừng nói là Đồng Thanh Chi, ngay cả Đồng Thanh Cương theo hắn đều không thể sánh với thiếu niên trước mặt. 
Đồng Tĩnh Vân một bên vốn dĩ đang căng thẳng gần chết, nay nghe phụ thân chính miệng nói vậy liền thả lỏng, vẻ mặt vui cười chạy đến bên cạnh Đồng Thiên Tân, ôm lấy hắn cánh tay mà nói:
- Phụ thân! Ta đã nói, Thần đệ thiên tư tuyệt đối hơn xa tên Đồng Thanh Chi kia! Ngươi ban đầu lại không tin ta!
- Nha đầu ngươi a! 
Đồng Thiên Tân cười khổ, hắn không phải chỉ là muốn kiểm chứng một chút sao?
- Hạo Thần! Ta tuy không ngăn cản các ngươi sự tình, thế nhưng Đồng gia chi nhân chưa chắc đã nguyện ý! Đến lúc đó, ta e chúng ta sẽ gặp không ít rắc rối!
Đồng Thiên Tân nghiêm túc nhìn Vương Hạo Thần nói. 
Bản thân hắn đã chấp nhận Vương Hạo Thần người con rể này, vì thế liền trực tiếp gọi thẳng tên của đối phương.
Vương Hạo Thần nghe vậy cũng khẽ gật đầu, chuyện Đồng gia chia ra hai phe phái hắn đã biết, mình lúc này “ đoạt “ đại trưởng lão cháu dâu tương lai, đối phương chắc chắn sẽ có cớ để gây sự. 
Đương nhiên, Vương Hạo Thần cũng không cho rằng Đồng Thiên Tân thực sự bất tài đến mức để người ta đánh đến cửa vẫn không phản kháng, nếu hắn là kẻ mềm yếu như vậy cái ngôi vị gia chủ này đã sớm đổi chủ rồi.
Vương Hạo Thần đoán không sai, Đồng Thiên Tân lại nói tiếp:
- Những cái lão gia hoả kia chắc chắn sẽ không bỏ thân phận mà ra tay với ngươi, cho dù bọn hắn có gan ta cũng sẽ ra tay ngăn lại giúp ngươi! Bất quá tại Đồng gia thế hệ trẻ, Đồng Thanh Chi còn không phải người mạnh nhất, đại ca hắn Đồng Thanh Cương, mới là vương giả chân chính!
- Cả Đồng gia thế hệ trẻ hiện nay, người có thể gây khó cho ngươi cũng chỉ là Đồng Thanh Cương, người này mấy tháng trước tu vi đã đạt tới Bát Tinh Vũ Sĩ đỉnh phong, hơn nữa mơ hồ còn có năng lực vượt cấp khiêu chiến, là một cái cường địch! Đại trưởng lão sau khi biết chuyện của các ngươi 9 phần 10 sẽ sai Đồng Thanh Cương đến gây sự với ngươi! Lúc đó ngươi chắc chắn sẽ gặp rất nhiều rắc rối!
Nghe phụ thân nói vậy, Đồng Tĩnh Vân trong mắt cũng lộ ra vẻ lo lắng, nàng biết Đồng Thanh Cương thiên phú cao đến mức nào, trước khi Vương Hạo Thần đến, tại Bắc Hải Trấn thế hệ trẻ căn bản không có người có thể tiếp được hắn một chiêu, hoàn toàn có thể xem hắn là “ độc cô cầu bại “ trong lứa vũ giả cùng thế hệ.
Lúc này Vương Hạo Thần sớm muộn cũng phải đối đầu với người này, chỉ là hai bên chênh lệch ít nhất cũng là ba cái tiểu cảnh giới, Vương Hạo Thần thực sự có thể thắng sao?
Theo nàng nghĩ, nếu là Vương Hạo Thần có thêm một chút thời gian tu luyện, vượt qua Đồng Thanh Cương là chuyện sớm muộn, thế nhưng bây giờ mà muốn đánh bại đối phương, e rằng rất khó. 
Vương Hạo Thần thần sắc cũng hơi ngưng trọng, Bát Tinh Vũ Sĩ đỉnh phong, Đồng Thanh Cương có tu vi bậc này đúng là kình địch của hắn, hắn cho dù trên lý thuyết là có thể vượt qua bốn tiểu cảnh giới chiến đấu, thế nhưng lại chưa từng trải qua thực chiến nên không dám chắc, huống hồ Đồng Thanh Cương tựa hồ cũng có vượt cấp khiêu chiến năng lực, tuy rằng nhiều nhất chỉ là một tinh, thế nhưng cũng đã rất khó giải quyết, dù sao hắn so với Đồng Thanh Cương vốn đã thấp hơn ba tiểu cảnh giới. 
Vì thế, nếu như một trận chiến giữa hắn và Đồng Thanh Cương thực sự xảy ra, thắng bại thực sự có chút khó đoán. 
Đồng Thiên Tân nhìn ra Vương Hạo Thần tâm sự, bỗng nhiên hỏi:
- Hạo Thần! Ngươi vừa rồi một chưởng, hẳn là đã xuất toàn lực đi?
- Cũng không sai biệt lắm! 
Vương Hạo Thần đáp.
Hắn cảm thấy cũng không cần phải dấu diếm thứ gì, vừa rồi một chiêu Liệt Hoả Phách Không hầu như là một chưởng mạnh nhất của hắn ở trạng thái toàn thịnh, nếu thực sự muốn tăng thêm uy lực, chỉ còn cách vận dụng Phệ Huyết Thánh Hoả lực lượng dung nhập vào trong chưởng pháp, đem Cửu Dương chân lực cùng với Phệ Huyết Thánh Hoả lực lượng dung hợp,từ đó mới có thể đem chưởng pháp uy lực một lần nữa đề thăng.
Bất quá cách làm này rất nguy hiểm, bởi vì đem hai cỗ lực lượng cực nóng này dung hợp lại một chỗ chắc chắn sẽ tạo ra một cỗ hoả kình mạnh mẽ hơn gấp bội, có nhiều khả năng sẽ vượt quá nhục thân năng lực chịu đựng, cuối cùng biến thành dẫn hoả tự thiêu bản thân.
Vương Hạo Thần biết rõ điều này, vì thế hắn mới một mực không dám thử, dù rằng hắn cũng biết, một khi thực hiện thành công chắc chắn có thể đem Cửu Dương Phần Thiên Chưởng uy lực bạo tăng một mảng lớn, nói không chừng có thể khiến cho uy lực của bộ chưởng pháp đủ để so sánh với một ít yếu nhược Vũ Sư đánh ra chưởng pháp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.