Buổi tối hôm đó, sau khi bàn xong mọi việc, Vương Hạo Thần nhìn thấy sắc trời đã quá khuya, liền cùng Đồng Tĩnh Vân quay trở lại Đại Cương mấy người gian nhà.
Đồng Tĩnh Vân sau chuyện này dường như tâm tình rất tốt, khắp mặt đều là tươi cười.
Đến trước nhà, Vương Hạo Thần ngẫm nghĩ một chút rồi khẽ nói:
- Tĩnh Vân tỷ! Chúng ta lúc này có quan hệ như vậy, thế nên ta và ngươi cũng nên thay đổi cách xưng hô, nếu không sẽ dễ khiến người khác nghi ngờ!
- Ngươi nói rất đúng!
Đồng Tĩnh Vân khẽ gật cái đầu nhỏ, sau đó liền dùng vẻ mặt vui cười nhìn Vương Hạo Thần nói:
- Nếu đã như vậy, bắt đầu từ bây giờ ta liền gọi ngươi là Thần đệ a!
Tựa hồ Đồng Tĩnh Vân đối với cái tên này rất hài lòng, trong miệng không ngừng lẩm nhẩm lặp đi lặp lại hai chữ “ Thần đệ “, cực kỳ ưng ý.
Vương Hạo Thần đối với chuyện này cực kỳ im lặng, nữ nhân này tâm tư, hắn hoàn toàn không thể lý giải.
Hoặc nói, nữ nhân suy nghĩ, phần lớn thời gian hắn đều không hiểu.
Chỉ là một cái danh tự mà thôi, cần thiết phải hào hứng như vậy sao?
Chia tay Đồng Tĩnh Vân, Vương Hạo Thần nhanh chóng quay trở về căn phòng mà Đại Cương trước đó đã giao cho mình.
Đứng dựa lưng vào cửa phòng, Vương Hạo Thần khẽ đưa tay xoa vò mái tóc của mình, trong mắt hiện ra vẻ phức tạp, hắn cũng không chắc, mình hành động hôm nay, đến cùng là có chính xác hay không.
Theo lý, việc hắn đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-the-vu-than/1203334/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.