Vương Hạo Thần nhìn Mạc Thanh Hư vẻ mặt bình thản, thậm chí hắn có thể thấy được trong mắt đối phương còn có chút mãn nguyện vì được giải thoát, hắn cũng không biết nên nói gì mới tốt, chỉ có thể im lặng.
Mạc Thanh Hư ngón tay tại trên hư không khẽ điểm một cái, một đạo hào quang nhàn nhạt từ đó bay ra, sau đó dung nhập vào trong Vương Hạo Thần mi tâm, thanh âm nhẹ nhàng nói:
- Đây là ta cả đời kiếm đạo cảm ngộ, sau này có lẽ có thể giúp ngươi rút ngắn thời gian trên con đường tu luyện! Bất quá ta khuyên ngươi không nên lạm dụng những cảm ngộ của ta, bởi vì con đường của ngươi chắc chắn khác ta, nếu như đi theo theo con đường mà ta đã vạch ra trên kiếm đạo vậy thành tựu của ngươi nhất định không thể cao đi đâu!
Hào quang vừa bay vào mi tâm, Vương Hạo Thần lập tức cảm nhận được một số lượng khổng lồ kiếm đạo cảm ngộ xuất hiện trong mình não hải, trong đó, kiến thức cùng cảm ngộ về kiếm ý là nhiều nhất, tựa như hải dương rộng mênh mông.
Vương Hạo Thần vốn dĩ đã chạm đến cảnh giới nửa bước kiếm ý, lúc này tiếp nhận Mạc Thanh Hư một đời kiến thức về kiếm đạo, hắn liền nhanh chóng có cảm ngộ mới của riêng mình, vội vàng ngồi xếp bằng trên mặt đất, cố gắng tìm kiếm cánh cửa đột phá.
Mạc Thanh Hư nhìn ra Vương Hạo Thần ý định, cũng không gấp, yên lặng đứng đó nhìn xem Vương Hạo Thần, hắn kỳ thực cũng muốn biết, thiên phú của tên tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-the-vu-than/1203311/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.