Bóng người này toàn thân cực kỳ hư huyễn, chắc chắn không phải thực thể, bất quá Vương Hạo Thần vẫn có thể nhìn rõ ràng hắn khuôn mặt, độ tuổi khoảng ba mươi, dung mạo bình thường lại ôn hoà, khí chất vô cùng nho nhã.
- Người là... Kiếm Quân Mạc tiền bối?
Nhìn thấy bóng người này xuất hiện, Vương Hạo Thần đồng tử không khỏi thít chặt, có chút không dám chắc mà nói.
- Ha ha! Không nghĩ tới thời gian trôi qua đã lâu như vậy, vẫn còn có người nhớ tới danh tự của ta!
Nam tử nho nhã kia cười lớn một tiếng trong mắt có chút hoài niệm, cũng đã trực tiếp thừa nhận mình thân phận.
Không sai, người này chính là một trăm năm trước tiếng tăm lừng lẫy Kiếm Quân Mạc Thanh Hư.
Vương Hạo Thần nghe vậy, khuôn mặt liền hiện ra một tia nghi hoặc, nếu như người trước mặt thực sự là Mạc Thanh Hư, vậy y đáng ra sớm phải chết, làm sao có thể sống đến tận bây giờ?
Mạc Thanh Hư dường như nhìn ra được Vương Hạo Thần nghi hoặc, liền cười nói:
- Tiểu tử ngươi cũng không cần suy nghĩ nhiều, lão già như ta sớm đã chết rồi, lúc này chẳng qua chỉ là một đạo tàn hồn của ta lưu lại mà thôi!
Vương Hạo Thần lúc này mới hiểu rõ, hoá ra Mạc Thanh Hư cũng giống như hắn nghĩ sớm đã chết đi, bất quá vẫn còn lưu lại một đạo tàn hồn, còn y vì cái gì lại làm như vậy hắn lại không nghĩ ra.
Mạc Thanh Hư ánh mắt nhìn Vương Hạo Thần tò mò hỏi:
- Tiểu tử! Ngươi làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-the-vu-than/1203308/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.