Tiêu Hàn Dư lúc còn trẻ, cùng với Lý Thiên Dương và Thiên Sinh Môn hiện tại tông chủ đều là thiên tài trăm năm hiếm gặp, chưa đầy 16 tuổi đã là cao thủ Vũ Sĩ.
Vương Hạo Thần thiên phú mặc dù rất tốt, nhưng thời gian tu luyện của hắn quá ngắn, không đủ để đuổi kịp Tiêu Hàn Dư thành tích ngày trước, thậm chí trong tông môn, chúng đệ tử ở cùng độ tuổi với hắn 99 % đều có tu vi cao hơn hắn.
Từng lời nói của Tiêu Hàn Dư giống như con dao đâm thẳng vào tim hắn, để cho hắn một chút tự ngạo từ việc luyện thành Viêm Lôi Quyết trực tiếp tan vỡ.
Vương Hạo Thần cúi đầu, đắng chát trong lòng, kỳ thực Tiêu Hàn Dư nói cũng không sai, hắn thời điểm tu luyện tốt nhất đã qua, đồng nghĩa với việc khởi đầu của hắn so với người bình thường phải muộn và khó khăn hơn nhiều lắm, hắn mặc dù thiên phú không tệ, nhưng cũng không có gì đảm bảo có thể đuổi kịp bọn họ.
Ngươi thiên phú tốt thì đã sao? Người ta có khởi đầu tốt hơn ngươi, thời gian tu luyện dài hơn ngươi, chỉ dựa vào thiên phú rất khó để hoàn toàn khoả lấp chênh lệch của đôi bên.
Sư nương ở một bên sớm đã giận đến tái mặt, nàng thật sự rất hối hận vì đã mang Vương Hạo Thần đến nơi này, bởi vì người gọi là “ trượng phu “ của nàng, căn bản từ lâu đã không có đem tiểu đồ đệ xem là đệ tử của hắn.
-Tốt! Nếu chàng đã nói thế, vậy sau này mong chàng đừng tại trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-the-vu-than/1203254/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.