“Cũng không tính là đợi anh, vừa lúc cần có đồ cần thu dọn, ra đây đứng một chút, sau đó anh tới”, Hàn Nhược Tuyết cười nói.
Lăng Nghị gật đầu: “Cám ơn!”
“Chiều anh đi quá gấp nên tôi chưa kịp sửa lại mật khẩu với vân tay cho anh, giờ anh vào sửa đi!”
Lăng Nghị không từ chối, phối hợp với Hàn Nhược Tuyết, đổi toàn bộ mật khẩu và vân tay thành của mình.
“Được rồi, Trích Tinh Lâu này hoàn toàn thuộc về anh!”, Hàn Nhược Tuyết cười nói.
Rõ ràng có thể chuyển nhượng cho người khác giá một tỷ nhưng cô ấy lại không hề tiếc nuối, còn cảm thấy đây là quyết định đúng đắn nhất đời này của mình.
Lăng Nghị lắc đầu: “Chưa đâu, chờ tôi chuyển cho cô một tỷ thì mới tính là giao dịch hoàn thành!”
Hàn Nhược Tuyết nghe thế thì liếc Lăng Nghị một cái nhưng không phản bác. gì. Khi cô ấy tắm rửa ở sau núi thì đã nghĩ kỹ rồi, so với việc tính toán rõ ràng với
Lăng Nghị thì không bằng để Lăng Nghị cảm thấy anh thiếu cô ấy một tỷ.
Có sự ràng buộc này, dù anh có không thích cô thì ít nhất cũng còn cớ để hai bên liên lạc với nhau.
Hơn nữa, số tiền một tỷ này, dù Lăng Nghị là tông sư võ đạo thì cũng không thể nào có được dễ dàng như thế...
Nếu thường xuyên liên lạc, biết đâu tiếp xúc lâu ngày rồi có tình cảm với mình thì sao?
“Cô định về thế nào?”, Lăng Nghị hỏi.
Hàn Nhược Tuyết nghe thế thì biết Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-the-tro-ve-truoc-luc-vo-con-mat/3443904/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.