Khả năng duy nhất, cũng chỉ có Tân Minh Dương chỗ nhà họ Tần.
Tuy nói đêm hôm đó người ở chỗ này, chết thì chết, đần thì đần, nhưng chỉ cần nhà họ Tân chịu tra, nhất định có thể tra được Tề Thi Vận.
Cái tên đầu trọc đi bệnh viện ra tay với Tề Thi Vận, chính là chứng minh tốt nhất.
Lăng Nghị không có chỗ để đi, đi đi lại lại, liền đi tới mảnh rừng cây anh tu luyện kia.
Đang lúc anh chuẩn bị lúc tu luyện, chuông điện thoại vang lên, mở ra xem, lại là Tê Thi Vận hai năm trước chặn anh gọi đến!
"Chẳng lẽ cô ấy đổi ý, gọi điện thoại đến gọi mình trở về?' Lăng Nghị mừng rỡ, vội vàng nghe điện thoại: "Alo, vợ."
"Con không phải vợ, con là Tuyết Hi." Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng của Tuyết Hi.
"Là Tuyết Hi hả, làm sao vậy, có chỗ nào không thoải mái sao?" Lăng Nghị ân cần hỏi han.
"Tuyết Hi không phải không thoải mái, là mẹ bảo con hỏi —— à, không phải, là Tuyết Hi mình muốn hỏi cha, đêm nay cha ở chỗ nào, có ăn cơm tối hay không?" Tuyết Hi bi bô hỏi, tuyệt không sẽ nói láo.
Nghe nói như thế, đầu tiên là Lăng Nghị ngơ ngác một chút, lập tức trong lòng vui đến sắp nở hoa.
Rất hiển nhiên, trong lòng Tê Thi Vận vẫn nhớ mình, nếu không cũng sẽ không để cho Tuyết Hi gọi điện thoại đến hỏi.
Chỉ cần trong lòng cô còn có mình, không cần quan tâm bây giờ cô ấy hận mình bao nhiêu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-the-tro-ve-truoc-luc-vo-con-mat/3443866/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.