Đường đi từ Thịnh kinh đến Linh Hoa cung ở Đồng Xuyên phải mất một tháng đi xe. Bên đường đi rừng trúc mọc rậm rạp, có khi đại thụ che khuất cả mặt trời, trong không khí tỏ ra một mùi hương cây rừng thơm ngát. 
Hạng Tuế Chiêm cưỡi ‘đen mà đẹp trai’, đi ở bên cạnh xe ngựa, mỗi ngày đều nghe thấy Trương Truyện Cát hùng hục quỳ gối trước xe ngựa nói mấy câu ——"Thỉnh an thái hậu nương nương!", "Thần khấu thỉnh thái hậu nương nương đi ngủ sớm một chút.", "Thần khấu thỉnh thái hậu nương nương uống nhiều nước nóng một chút." 
"Ồ, tại sao quốc cữu cứ mãi bảo ta uống nước nóng? Hôm nay thời tiết nóng nực, ta cảm thấy nước ô mai ướp lạnh sẽ ngon hơn”. Tề Đan Yên bưng một chung đường phèn tổ yến, không hiểu hỏi Tử Ngư. 
Tử Ngư trợn mắt, biểu thị chính mình cũng không biết. 
Xe ngựa trên đường đi rất yên ổn, Hạng Tuế Chiêm mệnh cho Tử Ngư thay đổi y phục màu xanh cho Tề Đan Yên, mái tóc chảy sơ thành kiểu viên kế, chỉ cài một cây trâm bằng gỗ đào, ban đêm lặng lẽ từ phủ đệ dời đi đến một nhà dân gần đó không xa, trong nhà chỉ có một lão thái thái bị mù. Chỉ nghe Hạng Tuế Chiêm nhìn lão thái thái nói: “ Lão nhân gia, ta và phu nhân đi ngang qua nơi này, thân của thể phu nhân nhà ta không khỏe, muốn mượn chỗ của người nghỉ ngơi một chút, mời một đại phu xem bệnh, không biết có thuận tiện hay không?” 
Tề Đan Yên nghe thấy một từ "Phu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-than/2534276/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.