Hơn tám giờ sáng, Ngô Sở Úy lái xe hàng xuất phát khỏi xưởng điện máy.
Đã qua tết, dân làm công bên ngoài lại ùa về thành phố, đường phố chưa thông thoáng được bao nhiêu ngày đã lại chen chúc. Đến một ngã tư đèn xanh đèn đỏ, mắt thấy đèn giao thông khác màu thay nhau sáng lên mấy lần, đều không thể lái sang đường đối diện.
Ngô Sở Úy vẫn nhìn chằm chằm chiếc xe bên cạnh, y không phân biệt rõ màu sắc của đèn giao thông, chỉ có thể đi theo người ta.
Một câu là quyết định, Trì Sính lại được điều đến phòng cảnh sát giao thông, hắn không cần đứng tại chỗ điều khiển, chỉ cần đi tuần tra, thông đường giờ cao điểm là được. Hôm nay là ngày đầu tiên hắn chính thức làm việc, mặc đồng phục lên người, uy phong lẫm lẫm. Hắn đứng ở giao lộ, tùy tiện quét mắt thì không có tài xế nào dám làm bậy.
Xe hàng của Ngô Sở Úy chậm rãi di chuyển trên con đường này, cách đèn xanh đèn đỏ chưa đến hai trăm mét, tính ra thêm hai đợt nữa sẽ đến phiên y. Tay Ngô Sở Úy nắm chặt vô lăng, mắt nhìn chằm chằm chiếc xe bên cạnh. Lòng thầm niệm, cẩn thận thận trọng, nhất thiết đừng vượt đèn đỏ...
Đang nghĩ thế, Ngô Sở Úy đột nhiên liếc thấy một bóng người quen thuộc, trong lòng giật nảy. Mợ ơi! Không phải chứ?... Sao càng nhìn càng thấy giống tên trọc đó? Ngô Sở Úy híp mắt lại, muốn nhìn kỹ một chút, nhưng Trì Sính lại chui vào dòng xe, thoáng cái không thấy đâu. Ngô Sở Úy vuốt ngực, thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/199625/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.