Lần đầu buôn bán, trong lòng Ngô Sở Úy có chút hưng phấn, trời còn chưa sáng, y đã đạp chiếc xe ba bánh ra đường. Trên xe là một cái thùng cao bằng nửa người, chứa đầy cháo, nhưng lại không tốn đến nửa túi gạo, mà thay bằng một bình mủ ăn được. Cháo đặc dính chao đảo trong thùng, tim Ngô Sở Úy cũng nhấp nhô phấn khởi.
"Cháo đây!"
Ngô Sở Úy rao lớn trên con đường trống trải, trong lòng đặc biệt vui vẻ.
Tìm khoảng hai dặm, Ngô Sở Úy tìm được một chỗ không tồi, chỗ này có không ít hàng bán đồ ăn sáng, nhưng đều là bánh nướng, bánh cuốn trứng, bánh bao... không bán cháo. Thế là y xuống xe, chuẩn bị đồ đạc, vừa định mở nắp thùng ra, thì thấy một bác gái đứng trước mặt, đang nhìn chằm chằm vào y.
"Cô muốn mua cháo hả?" Ngô Sở Úy hỏi.
"Cậu chiếm chỗ của tôi." Bác gái sầm mặt nói.
Ngô Sở Úy mỉm cười nói: "Chỗ này cũng không quy hoạch, cô lại không thuê vị trí này, sao có thể là của cô được?"
Bác gái bắt đầu khẩn trương: "Cậu hỏi bọn họ xem, có phải mỗi ngày tôi đều đứng đây bán không?"
Ngô Sở Úy hiểu rõ quy tắc của ngành này, thế là không hoảng không loạn cự tuyệt: "Cháu đã dừng xe rồi, bê lên cũng không tiện, ngày mai cô đến sớm hơn đi."
Bác gái tức giận đặt nồi điện xuống đất, trợn trừng mắt nhìn Ngô Sở Úy.
"Được, hôm nay tôi để cậu bán ở chỗ này, tôi xem cậu có thể bán được hay không!"
Ngô Sở Úy làm như không nghe thấy, tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/199612/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.