Cuộc đấu đã đến hồi gây cấn.
Rắn hổ mang chúa giãy khỏi vòng quấn của mãng xà, dựng thẳng người dậy, độ cao còn hơn cả một người, hai mắt tỏa ra tinh quang âm hàn ghê rợn, khiến mấy người đứng gần đó không khỏi lùi về sau vài bước.
Quách Thành Vũ dùng đôi mắt xếch có tơ máu nhìn sang bên cạnh một cái, trên cổ Trì Sính là gân xanh nổi đầy, hầu kết nhúc nhích, ánh mắt như hố đen chăm chú nhìn vào hồ, đủ thấy tâm trạng căng thẳng của hắn lúc này, khóe miệng Quách Thành Vũ hiện lên nụ cười gian xảo.
Mãng xà đã là lần thứ hai chịu đòn, lần này bị cắn trúng phần bụng.
Rất rõ ràng, chất độc đã bắt đầu phát huy tác dụng, động tác của mãng xà càng lúc càng chậm, nhưng nó vẫn quấn chặt hổ mang chúa, kìm kẹp phần đầu của đối phương, để tránh bị đối phương cắn truyền độc lần nữa. Con hổ mang chúa cũng có chút thiếu sức, nó tận lực duỗi cổ, phòng ngừa lực quấn mạnh mẽ kia làm nghẹt thở.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, ánh mắt mãng xà sụp xuống.
Hổ mang chúa nhân cơ hội giãy khỏi vòng quấn của mãng xà, thoáng cái thần thái sục sôi.
Quách Thành Vũ huýt sáo, sự kiêu căng chơi trội hiện rõ mồn một.
"Bảo bối, cố gắng thêm nữa, làm chết nó."
Trì Sính cũng không bực mình, chỉ cười hi hi nhìn Quách Thành Vũ.
"Đúng mong muốn của cậu làm tôi mất mặt rồi phải không?"
Quách Thành Vũ gác tay lên vai Trì Sính, phun nước bọt ngay cạnh chân Trì Sính.
"Nghe cậu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/199608/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.