Ngô Sở Úy bị Trì Sính ức hiếp một trận sau đó mới thông suốt vấn đề, bực bội từ trong phòng đi ra ngoài, vừa đúng lúc gặp Khương Tiểu Soái xanh mặt lao ra. Hai người gặp nhau ở hành lang, đồng thời gào lên một tiếng THAO.
"Cậu thao cái gì hả?" Ngô Sở Úy hỏi Khương Tiểu Soái.
"Cậu bảo tôi thao cái gì?" Khương Tiểu Soái đập một cái lên ngực Ngô Sở Úy,"Cậu đó, rõ ràng thấy Quách Tử bím tóc cho tôi còn không nói cho tôi biết hả? Cứ như thế trơ mắt nhìn sư phụ cậu đeo cái kiểu tóc này đi khắp nơi để người ta cười đến mất mặt xấu hổ?"
Ngô Sở Úy cười xấu xa hai tiếng,"Bình thường mấy cái nhúm tóc xoăn của cậu cuộn trái cuộn phải, căn bản tôi không thể nhìn thấy cái bím tóc nhỏ đó."
"Cậu, cậu câm miệng cho tôi.!" Khương Tiểu Soái cãi vã.
Ngô Sở Úy vỗ vỗ vai Khương Tiểu Soái khuyên nhủ dụ dỗ nói,"Tôi là nhìn đẹp, mới không nỡ nhắc nhở cậu."
"Bớt giả bộ! !"
Mặc dù nói ngang ngược, trong lòng Khương Tiểu Soái bực bội cũng giảm hơn phân nửa. Nhớ tới vừa rồi Ngô Sở Úy cũng mắng một tiếng 'thao', thế là mở miệng quay sang cậu ta hỏi,"Cậu 'thao' cái gì?"
Ngô Sở Úy cố ý đem đầu hướng về phía cửa nói lớn tiếng.
"Thao Trì Sính!"
Khương Tiểu Soái cười khúc khích vui hơn một chút,"Cậu 'thao' anh ta thì vào phòng mà 'thao' đi, đứng ở nơi này cho ai 'thao' đây?"
Ngô Sở Úy đen mặt không nói lên lời.
Khương Tiểu Soái lúc này mới phát hiện trán Ngô Sở Úy hơi đỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/1330350/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.