Sau khi Trì Sính quay lại phòng, Ngô Sở Úy vẫn như trước không chịu dậy. Trì Sính hỏi cậu, có muốn ăn gì không, Ngô Sở Úy lắc đầu, Trì Sính hỏi cậu có muốn đi vệ sinh không, Ngô Sở Úy vẫn lắc đầu. Trì Sính đành phải thôi, lại ôm cậu ngủ mấy tiếng nữa.
Mãi cho đến buổi tối, Ngô Sở Úy mới hoàn toàn ngủ no đủ.
Nhưng bởi vì khoảng thời gian trước mệt mỏi quá độ, lại không ăn không uống đầy đủ, xong ngủ một mạch mấy ngày như vậy. Thân thể Ngô Sở Úy vẫn không còn chút sức lực nào, nói cũng không ra tiếng.
"Đói không?" Trì Sính hỏi cậu.
Ngô Sở Úy uể oải gật đầu,"Có một chút."
Trì Sính đi vào phòng bếp lấy một ít đồ ăn sẵn ở đó hâm nóng lại, rồi bưng vào phòng cho Ngô Sở Úy. Ngô Sở Úy ăn vài miếng, vị giác mới khôi phục, ăn liên tục liên tục nhưng không có cảm giác no.
"Ăn từ từ." Trì Sính nói cậu.
Ngô Sở Úy cũng không ngẩng đầu lên mà nói,"Đói chết mất!"
Giọng nói của Trì Sính cứng rắn,"Đói cũng ăn từ từ, không thì sẽ khó tiêu."
Ngô Sở Úy không để ý đến Trì Sính, như trước ăn như hổ đói. Trì Sính trực tiếp đem gương mặt cúi xuống trước mặt Ngô Sở Úy, Ngô Sở Úy chỉ nhìn lướt qua, rồi bắt đầu nhai chậm lại kỹ càng nuốt xuống.
Ba bát cơm, hai đĩa thịt, một bát súp, đều bị Ngô Sở Úy tiêu diệt sạch sẽ không còn một miếng nào. Lần này Ngô Sở Úy triệt để ăn no, sức khỏe cũng đặc biệt khôi phục, ngay cả con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/1330343/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.