Trở lại trại tạm giam, Cổ Thân đem hộp gỗ nhỏ đưa cho Trì Sính.
Lông mày rậm của Trì Sính nheo lại,"Cậu ta không tới?"
"Không tới, đây là cậu ta nhờ tôi đưa cho anh."
Cổ Thân cẩn thận tỉ mỉ quan sát mới phát hiện, từ lúc Trì Sính cho rằng Ngô Sở Úy không đến, đến khi anh ta biết được đây là thứ Ngô Sở Úy chuyển vào cho, ánh mắt của anh trải qua vòng chuyển biến rất đột ngột. Loại chuyển biến này, làm cho trong lòng Cổ Thân có một chút khó chịu.
"Cậu ta rốt cuộc là ai?" Cổ Thân hỏi.
Trì Sính trầm mặc nửa ngày, nói,"Bạn hồi nhỏ của tôi."
Bất thình lình Cổ Thân cảm giác thở phào nhẹ nhõm, "Thật là bạn hồi nhỏ hả?"
Đôi mắt lạnh lùng của Trì Sính quay sang Cổ Thân nhìn khí thế bức người, hỏi lại,"Không phải thì cậu nghĩ là gì?"
"Tôi không biết là cái gì, nhưng có chút không tin mà thôi!"
"Bây giờ tin chưa?"
Cổ Thân thản nhiên cười, chân dài khoát lên trên ghế ngồi, ánh mắt ý tứ nhìn Trì Sính.
"Đối với anh mà nói, tôi tin hay không rất quan trọng hay sao?" (ATSM giống Soái Soái..)
"Quan trọng."
Trong lòng Cổ Thân chợt run lên, giống như là vừa chạm vào điện thế cao áp vậy, khắp ngực đều tê tê. Lúc đi ra ngoài rồi mà vẫn có cảm giác không chân thật, mơ mơ hồ hồ. (Bị trúng cự long kế.. )
Cổ Thân đi rồi, Trì Sính đem hộp gỗ nhỏ kia mở ra.
Bên trong là một cây kẹo đường Ngô Sở Úy thổi, lúc đầu muốn thổi một hình trái tim, không biết làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/1330340/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.