Quách Thành Vũ trầm mặc một lúc mới mở miệng nói với Khương Tiểu Soái, "Tôi phải đi tìm Uông Thạc, lần trước chưa kịp hỏi rõ chuyện, tôi đã bận việc rồi."
Khương Tiểu Soái gật gật đầu ủng hộ.
Quách Thành Vũ không yên tâm hỏi Khương Tiểu Soái một câu, "Cậu không ngại nếu tôi tìm cậu ta nói chuyện chứ?"
Lý Vượng ở bên ngoài nghe xong cũng cảm thấy mất mặt thay, Quác đại ca ơi Quách đại ca, anh bình thường khích phách hùng hổ dám nghĩ liền làm không cần hỏi ý kiến ai. Những thứ mạnh mẽ đều ném cho chó gặm rồi hay sao hả? Nhìn dáng vẻ e dè của cậu bây giờ đi, tôi cũng thấy mất mặt thay cho cậu.
Khương Tiểu Soái ôm nắm đấm, "Đại ca à..., tôi ước gì anh đi, hiện tại đang là lúc cần dùng đến anh đó! Mau mang cái đầu lươn lẹo của anh đi ! Tôi mong mỏi vụ này kết thúc đến bạc đầu mất."
Quách Thành Vũ cầm những tờ bệnh án đó, sắc mặt nghiêm trọng đi ra từ phòng khám. . .
Hiện tại, Cương Tử so sánh quan hệ của Ngô Sở Úy và Trì Sính bằng thời gian anh ta ở cùng với mình bao nhiêu lâu. Thời gian càng ngắn, chứng minh quan hệ của anh ta và Ngô Sở Úy càng tốt, thời gian càng dài, thì chính là vấn đề giữa hai người càng lớn.
Vù một cái đã hai tuần trôi qua, mỗi ngày Cương Tử đều có thể thấy Trì Sính, chứng minh tình hình vô cùng căng thẳng.
Xe đang chạy trên đường, mắt thấy lại sắp đến ngã rẽ đó, rẽ bên trái thì lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/1330250/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.