Khương Tiểu Soái tiểu xong vẫn chưa đầy chai nước khoáng, Ngô Sở Úy lại mở tủ lạnh ra tìm, chỉ thấy hai chai bia, liền đem ra tu ừng ực.
Khương Tiểu Soái cảm thấy tư thế uống bia của Ngô Sở Úy, không phải muốn chế tạo "nước tiểu", mà giống như có tâm sự gì đó.
"Sao vậy đại Úy?"
Ngô Sở Úy ợ một cái, ngạc nhiên nhìn Khương Tiểu Soái: "Sao vậy cái gì?"
"Tôi thấy cậu không bình thường!" Khương Tiểu Soái nói.
Ngô Sở Úy bâng quơ đáp: "Không phải tôi vừa nói rồi sao? Phải rót đầy chai mới về được."
Khương Tiểu Soái không yên tâm, thăm dò: "Uông Thạc đó đi chưa?"
Ánh mắt Ngô Sở Úy dại ra trong một lúc: "Không biết."
"Cậu từng đến bệnh viện thăm anh ta đúng không? Người đó thế nào? Có phải đặc biệt bình thường không?"
Ngô Sở Úy trầm mặc hồi lâu, nói: "Cũng được."
"Trong lòng uất nghẹn, sẽ dẫn đến công năng giảm sút, tỉ lệ tinh trùng sống thấp, ảnh hưởng đến sinh dục sau này." Bác sĩ Khương nói.
Sắc mặt Ngô Sở Úy biến đổi, cuối cùng cũng mở miệng: "Mấy lời này tôi sẽ xem như đang nói vì con trai lớn của tôi."
Khương Tiểu Soái bật cười, thật dễ lừa. Ngô Sở Úy kể lại một năm một mười chuyện hôm đó đến bệnh viện đụng phải xe riêng của Trì Sính, còn đặc biệt cường điệu một loạt hành vi bất thường của Trì Sính. Hoàn toàn thờ ơ với giờ trên đồng hồ tình nhân, trở về lại dịu dàng kỳ lạ, nửa đêm thức dậy hút thuốc...
Khương Tiểu Soái nói: "Liệu có phải có hiểu lầm gì không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/1330235/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.