Mạnh Thao nhìn Trì Sính, ẩn ẩn cảm thấy kẻ này có ý đồ không tốt.
"Mày là ai?" Mở miệng liền hỏi.
Trì Sính đứng đối diện Mạnh Thao, thờ ơ nói: "Nghiệm hàng."
Ở đây vốn là kho dưới hầm, trước đó từng chứa mấy đợt hàng, Mạnh Thao còn nghe thấy tiếng họ nói chuyện bên ngoài, chẳng qua không ai sẽ mở cánh cửa này ra. Nếu Trì Sính đã vào, vậy chứng minh hắn không phải nghiệm hàng, một là muốn xem náo nhiệt, hai là đến gây sự.
"Hàng ở bên ngoài." Mạnh Thao nói.
"Tôi chưa từng nghiệm hàng chết, chỉ nghiệm hàng sống."
Ngữ khí của Trì Sính rất bình thản, nhưng lại mang đến uy hiếp tâm lý cho Mạnh Thao mạnh mẽ hơn những lời chửi mắng của Ngô Sở Úy. Bị đôi mắt của Trì Sính nhìn chằm chằm, miệng Mạnh Thao muốn độc cũng không độc nổi nữa, chỉ có thể miễn cưỡng giữ bình tĩnh.
"Xem ra hai năm nay, Khương Tiểu Soái học được không ít bản lĩnh, bên cạnh có nhiều kẻ tàn bạo như thế, ai cũng muốn ra mặt thay cậu ta."
Trì Sính dường như không nghe thấy, nói tiếp lời mình.
"Tôi chỉ đến nghiệm hàng, xem thử vị đó nhà tôi là lỗ hay lời."
Nói xong, lấy chân móc sợi xích dưới đất, đế giày đảo qua da đầu Mạnh Thao. Mạnh Thao còn chưa kịp phản ứng, sợi xích đó đã vòng thẳng qua cổ gã, lại bị Trì Sính dùng mắt cá móc cả người lên.
Ngô Sở Úy đang lái xe đến công ty thì nhận được điện thoại của thư ký.
"Tổng giám đốc Ngô, anh mau về xem thử đi, Trì thiếu phát điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/1330218/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.