Tối, Ngô Sở Úy một mình bận rộn trong trại nuôi rắn, cổ chân đột nhiên bị thứ gì quấn lấy, cúi đầu nhìn, tiểu Nhị Bảo đang thuận theo chân y bò lên, trườn trườn trườn trườn. Ngô Sở Úy giật mình, vội ôm Túi Dấm Nhỏ vào lòng, vui vẻ hỏi: "Sao mày tới đây?'
Trì Sính ngậm điếu thuốc tựa ở cửa, thân hình khôi ngô cao lớn cản hết nửa ánh đèn.
Cách biệt mấy hôm, lại nhìn thấy người họ Trì nào đó đã vô oán vô thù còn có thân cận da thịt với mình, Ngô Sở Úy đột nhiên có chút khó xử, nói không rõ là tại sao.
"Thả nó xuống đi." Trì Sính nói, "Để nó tự chơi."
Ngô Sở Úy vừa đặt Túi Dấm Nhỏ xuống đất, con này lại thuận theo quần y trườn lên.
"Nó không vui." Ngô Sở Úy nói.
Trì Sính bước nhanh sang, đoạt Túi Dấm Nhỏ khỏi lòng Ngô Sở Úy, đưa nó đến ngang đầu, đôi mắt sắc bén đâm thẳng vào nó, tràn đầy yêu thương trách cứ, "Mày lại quấn người!?"
Đuôi Túi Dấm Nhỏ quất phành phạch, đầu lắc lư, nếu biết nói tiếng người sớm đã mở miệng, tôi cứ quấn! Tôi cứ quấn!...
Thấy Nhị Bảo hôm nay không quá nghe lời, Trì Sính đen mặt, điếu thuốc bên khóe môi nhắm thẳng vào đầu Túi Dấm Nhỏ.
Rắn sợ nhất là khói, Túi Dấm Nhỏ cũng không ngoại lệ.
Không bao lâu, Nhị Bảo uốn người thương tâm muốn chết bò đi.
"Đóng kín hết hồ rắn của cậu, đừng để nó bò vào ăn mất rắn của cậu."
Ngô Sở Úy lúc này mới nhớ ra, vội đóng kín các hồ rắn.
Hai người ra bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/1330153/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.