Chương trước
Chương sau
Sau khi cơm no rượu say, Trì Sính đi tắm.
Ngô Sở Úy đợi bên ngoài bồn chồn không thôi, ngồi chỗ nào cũng không yên được, nhìn chằm chằm cửa nửa ngày, trong lòng cân nhắc có nên rút lui không? Đúng lúc này, di động của Trì Sính lại vang lên, nằm ngay bên cạnh Ngô Sở Úy.
Kỳ quái là, Trì Sính không hề lưu số Nhạc Duyệt vào trong danh bạ, không có bất cứ tên gọi nào, chỉ là một con số trơn trụi, nhưng Ngô Sở Úy vừa nhìn đã nhận ra.
Ma xui quỷ khiến ấn nút nghe.
"Ông xã..."
Chỉ hai chữ này, đã dẫm nát thâm tình bảy năm của Ngô Sở Úy.
Sự chuyên nhất, dịu dàng, không giữ lại gì của y từng trao cho Nhạc Duyệt, nhưng Nhạc Duyệt chỉ từng gọi y là "Ngô mập", đó là xưng hô thân mật duy nhất. Bây giờ người này ngang ngược bá đạo, trong ngoài bất nhất, lăng nhăng bạc tình, mà cô ấy lại nũng nịu gọi là ông xã.
Đang nghĩ thế, Trì Sính để trần người ra ngoài.
"Điện thoại của ai vậy?"
Ngô Sở Úy đưa mắt nhìn qua, thần sắc hơi dại ra, thân hình khôi ngô của Trì Sính hiện ra trước mắt, tam giác ngược hoàn mỹ, cơ thịt chắc nịch, đường nét tuấn mỹ dương cương, như một vị thiên thần cúi nhìn chúng sinh, hùng phong mênh mông, Ngô Sở Úy nhìn mà đố kỵ.
Vị thẳng nam này không có một chút tính tự giác, nhìn nóng mắt thì liền sờ lên.
"Làm sao luyện vậy?"
Sau đó, liền bị Trì thiên thần ấn ngã lên giường, đích thân truyền thụ đại pháp luyện cơ.
Tay Trì Sính vuốt ve vài cái ở sau eo Ngô Sở Úy, lỗ chân lông trên người Ngô Sở Úy liền nở ra.
"Có sợ nhột không?" Trì Sính hỏi.
Nói đến điểm này, Ngô Sở Úy rất tự tin.
"Không có, từ nhỏ đã không sợ nhột."
Ngô Sở Úy không hề khoác lác, từ nhỏ y đã miễn dịch với việc thọt lét, con nít nhà người ta thì cười lăn lộn trên giường, còn y lại giống như bức tượng điêu khắc bình ổn như thường. Cù! Thoải mái cù! Mí mắt của ông cũng không thèm chớp một cái!
Thế là, Trì Sính thật sự xuống tay, chỉ là chuồn chuồn lướt nước, nhưng thân hình Ngô Sở Úy lại giống như bị điện giật tê, ngứa ngáy đến mức vai run không ngừng, ngứa ngáy đến mức nói không được một câu hoàn chỉnh.
Thao! Chuyện gì thế này? Ngô Sở Úy mù mờ.
Nơi Trì Sính chạm đến, đều là những nơi mà Ngô Sở Úy tự cho là không quan trọng, lỗ tai, cần cổ, xương quai xanh, yết hầu... bình thường cầm lông gà quét lên cũng không có cảm giác, sao bây giờ vào tay hắn liền không chịu nổi như thế chứ?
"Anh bỏ thuốc tôi hả?!!" Ánh mắt sắc bén chất vấn.
Trì Sính cười gằn một tiếng, "Đừng tìm cớ cho sự dâm đãng của cậu."
"Này, anh nói ai dâm đãng hả? Ưm, anh đợi chút đã, chúng..."
Miệng Trì Sính đã ngậm lấy lỗ tai đỏ bừng của Ngô Sở Úy, ngậm mềm rồi, đầu lưỡi tỉ mỉ phác họa mỗi đường nét của nó, cuối cùng tiến quân thần tốc, điên đảo trời đất. Ngô Sở Úy thoáng chốc ù tai, chỉ có thể nghe được tiếng thở dốc của mình.
Quá bất thường... sao lại có cảm giác dữ vậy chứ?
Trì Sính và Ngô Sở Úy hôn nhau, ngón tay thô ráp cách áo chữ T cọ lên đầu nhũ.
Mồ hôi trên đầu Ngô Sở Úy lập tức chảy xuống, cơ trên bụng căng lại, hai chân mày sắc sảo xoắn lại run rẩy như chịu hình. Cao thủ giường chiếu như Trì Sính, thấy Ngô Sở Úy như thế, cũng hiện vẻ suy ngẫm dừng tay hỏi.
"Sao rồi?"
Ngô Sở Úy thở không ổn nói: "Mẹ nó quá sướng."
Trì Sính khàn giọng bật cười: "Cái này đã là gì đâu chứ?"
Nói xong sắn áo sơ mi lên, dùng đầu lưỡi liếm vòng quanh ngực trái, từ to đến nhỏ, không ngừng nhắm vào chính giữa, cuối cùng dừng trên đỉnh đầu nhũ, liếm quanh cọ sát. Tiết tấu trêu chọc hòa làm một cùng nhịp độ run rẩy thở dốc của Ngô Sở Úy, đầu lưỡi chơi đùa đủ rồi lại dùng răng nhẹ cắn, cuối cùng hơi ra sức ngậm chặt hai môi, hút mạnh, vang lên chùn chụt.
Hai chân Ngô Sở Úy kẹp chặt hai bên hông Trì Sính, đau đớn nhẹ hừ.
"Đừng làm thế."
Trì Sính lại cứ làm thế, làm xong bên này thì sang bên kia.
Không được rồi... Ngô Sở Úy sướng đến mức không tìm được phương hướng, trước mắt toàn là mông của phụ nữ, đã sắp vặn vẹo ra hoa rồi.
"Sờ chỗ đó." Ngô Sở Úy nói.
Trì Sính giả vờ không hiểu: "Chỗ nào?"
"Chỗ đó."
"Chỗ nào?"
"Chỗ đó."
"Chỗ nào?"
Ngô Sở Úy: "...!!"
Ma trảo của Trì Sính vươn vào trong quần bò của Ngô Sở Úy, cọ vào vùng mẫn cảm mềm mại nhất bên trong đùi, lại nén cười dò hỏi: "Chỗ nào?"
Ngô Sở Úy phun ra từ kẽ răng: "JJ."
Lúc này Trì Sính mới bỏ qua cho Ngô Sở Úy, cánh tay xuyên qua vùng rừng rậm, túm lấy chim con gào khóc đòi ăn lôi ra, vuốt vuốt, ve ve, đợi đến khi nó đã thẳng đứng cứng cỏi, lại tỉ mỉ nhìn, cũng không nhỏ mà! Màu sắc tươi sáng, hình dáng căng đầy, rất được Trì Sính yêu thích. Thế là hắn kéo quần lót xuống, lộ hẳn khu vực bí mật kia ra.
Ngô Sở Úy bị Trì Sính nhìn đến khó chịu, lấy tay che lại ngữ khí cứng ngắc nói: "Nhìn cái gì?"
Trì Sính kiên quyết lấy tay Ngô Sở Úy ra, ấn lên giường, năm ngón tay phối hợp vô cùng khéo léo giở trò trên hùng điểu của Ngô Sở Úy, trêu chọc hết sức trơn tru. Ngón tay thô ráp cọ qua cọ lại trên phần đầu mềm mẫn cảm, lòng bàn tay nóng bỏng vuốt ve từ trên xuống tạo ra điện lưu chảy đến phần gốc, tập trung trêu chọc vào cặp trứng mà hắn đã yêu mến từ lâu, từ ác liệt túm lấy đến đánh theo nhịp nhanh, đánh thẳng vào giữa đùi, sức lực khá lớn.
Người Ngô Sở Úy co giật như bị dòng điện chạy qua, chưa từng chơi như thế, chưa từng biết thủ dâm cũng có thể sảng khoái như thế.
Không đến năm phút, Ngô Sở Úy đã ngăn cản tay Trì Sính, phản kháng mãnh liệt.
Y không muốn bắn trước mặt Trì Sính.
Trì Sính lại không chịu buông tha, ngón tay từ trái phải chống đỡ phân thân, muốn "đánh lửa".
Ngô Sở Úy thật sự chịu không nổi, kẹp đùi lật người lại, đưa lưng về phía Trì Sính, giấu điểu đi.
Trì Sính kiên quyết lật người Ngô Sở Úy lại, không thèm phân bua móc điểu ra, một tay nhanh chóng kéo vuốt, một tay siết thành nắm đấm tì lên vùng đáy chậu, vì để Trì Sính làm hăng thêm, Ngô Sở Úy vô thức tách chân rộng ra.
"Không được rồi..."
Ngô Sở Úy né tránh, khó chịu, mỗi lần sắp lên mây thì lại bị triệt binh như đòi mạng, không rảnh để thở dốc, cánh tay ác liệt lại vờn qua, thế đến càng thêm hung hãn, khoái cảm như sóng lớn ập đến sắp đánh ngất Ngô Sở Úy.
Muốn khóc, muốn chửi tục, muốn đánh người...
Trì Sính thấy Ngô Sở Úy sắp bạo phát, ngược lại động tác chậm lại, Ngô Sở Úy không đủ kiên nhẫn uốn éo phần eo, lại bị Trì Sính ấn lại. Hắn muốn Ngô Sở Úy chậm rãi bắn, hắn muốn xem kỹ vẻ mặt trước và sau khi Ngô Sở Úy bắn tinh.
Cuối cùng, một dòng dịch trắng bắn ra, gân xanh nổi đầy trên cổ Ngô Sở Úy, vẻ mặt uốn éo, tiếng hừ nghẹn bật ra không thể nén được.
Trì Sính không buông tay, tiếp tục chậm rãi vuốt, kế đó phần eo kịch liệt run rẩy, dòng dịch thứ hai cũng bắn ra, khắp mông Ngô Sở Úy toàn là mồ hôi, thấm ướt cả ra giường.
Tiếp theo là lần thứ ba, lần thứ tư... bắn đủ nửa phút, tiếng rên của Ngô Sở Úy cũng biến điệu.
Cuối cùng, Trì Sính sử dụng luôn hai tay, hợp sức tấn công hai bên, điểm lên mầm lửa cuối cùng dưới hông Ngô Sở Úy, đốt đến mức Ngô Sở Úy thần kinh thác loạn, ý chí tan rã. Đến mức mông y cũng rời khỏi ra giường, phần eo co giật run rẩy cao độ, đến mức mắt y cũng không còn tiêu cự, giọng nói lập tức khàn đi...
Một lúc sau mới bình ổn lại.
"Bắn thật nhiều." Trì Sính cố ý đưa tay trước mặt Ngô Sở Úy.
Ngô Sở Úy thất thần nhìn một lát, hùng điểu run rẩy vài cái, lại đứng lên.
Cái này nằm ngoài dự liệu của Trì Sính, hắn vui ra mặt, ôm cần cổ đỏ bừng của Ngô Sở Úy, trêu chọc: "Được lắm, là cây súng tốt, còn có thể bắn liên hoàn phát."
Đàn ông một khi bị khơi lên thú dục, sẽ xé bỏ gương mặt giả dối, lộ ra bản tính hoang dại. Ngô Sở Úy chưa từng sung sướng như thế, một khi hồi vị lại, nhìn cái gì cũng mang sắc màu đó, khiến y nhiệt huyết sôi trào. Trước mắt như có một thiên thần, màu da mê người, phần mông khỏe mạnh chắc nịch, ánh mắt mê hoặc gợi cảm...
Ngô Sở Úy đưa tay qua.
Trì Sính cười chọc ghẹo: "Còn muốn?"
Vừa hỏi xong, cái mông khỏe mạnh đã bị người ngắt một cái, ánh mắt Ngô Sở Úy phóng đãng nhìn quanh, không mang chút sợ hãi nào, ngón tay ra sức vuốt ve trên mông Trì Sính, cảm thấy chưa đã nghiện, lại nhéo xéo vào trong, cuối cùng trực tiếp đến mép mông.
Trên giường Trì Sính, lần đầu tiên có người dám làm thế.
Dám chơi mông của ông, không cần mạng nữa sao?
"Để tôi bắn một phát." Ngô Sở Úy đột nhiên mở miệng.
Con ngươi Trì Sính trở nên đen kịt, mắt hổ khiếp người hung hăng trừng Ngô Sở Úy, "Cậu nói gì?"
Giọng Ngô Sở Úy đã khàn, âm thanh thô ráp: "Dù sao anh đã làm nhiều người như thế, không có tôi cũng không thiếu, tôi thì chưa từng làm đàn ông, anh để tôi thử cho đã nghiện."
"Lấy – tôi – giải – nghiện?"
Bốn chữ này phun ra từ miệng Trì Sính, mỗi chữ đều có thể vang vọng xung quanh.
Ngô Sở Úy không có một chút đùa vui nào, "Tôi cảm thấy mông của anh rất chắc, chắc không vấn đề. Nói thật, anh là người đàn ông đầu tiên khiến tôi nảy sinh dục vọng, đừng để tôi thất vọng."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.