Suốt một tuần, ngay cả cái bóng của Ngô Sở Úy Trì Sính cũng không tóm được.
Lại đến cuối tuần, người đến khám bệnh đặc biệt nhiều, Khương Tiểu Soái mới sáng ra đã bắt đầu bận rộn, bù đầu mãi đến trưa, cả miếng nước cũng không kịp uống. Phòng khám vốn không lớn, có một "bệnh nhân" như núi Thái Sơn vẫn ngồi đợi ở đó không đi. Hắn không khám bệnh cũng không nói chuyện, chỉ lặng lẽ ngồi nhìn Khương Tiểu Soái, nhìn suốt cả buổi sáng.
Áo Khương Tiểu Soái ướt mồ hôi, không biết là do nóng hay do sợ.
Tiễn bệnh nhân cuối cùng đi rồi, trong phòng khám chỉ còn Khương Tiểu Soái và Trì Sính.
"Anh đợi ở đây cũng vô dụng thôi, tôi căn bản không biết cậu ấy đi đâu."
Trì Sính liếc mắt nhìn đồng hồ trên tường, nhàn nhạt nói: "Mười hai giờ rồi..."
Khương Tiểu Soái nhíu mi, đây là chuẩn bị đi sao?
"Cậu nói xem... nếu tôi bắt đầu thượng cậu từ lúc này, đến trước khi Đại thiết đầu về, hai chúng ta có thể xong chuyện không?" Tiếng nút cài thắt lưng vang lách cách.
"Cậu ấy về nhà rồi." Khương Tiểu Soái mài răng.
Trì Sính lấy tay khỏi thắt lưng, cười lạnh một tiếng rồi ra cửa.
Mấy ngày về nhà, Ngô Sở Úy vẫn co mình trong ổ chăn, trừ xem phim thì là xem phim.
Y đã mang máy tính của Khương Tiểu Soái về, bên trong lưu gần mấy ngàn bộ GV, kiểu nào cũng có. Hai ngày đầu, Ngô Sở Úy xem một vài bộ khẩu vị nhẹ, lúc xem thì nhe răng mài vuốt, lòng luôn sôi trào. Mấy người này nghĩ gì thế?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/1330132/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.