Ngô Sở Úy nhìn trên tờ giấy chuyển phát có số điện thoại người gửi, cũng không biết có phải của Trì Sính không, chỉ thử ấn gọi.
"A lô?" Giọng nói trầm thấp mạnh mẽ vang lên.
Ngô Sở Úy có chút nôn nóng: "Thật là anh sao?"
Bên kia ừ một tiếng.
"Có thể cho tôi mượn chút tiền không?"
Trì Sính: "Bao nhiêu?"
"Hai trăm ngàn... nếu anh không có nhiều vậy, thì cho mượn ít cũng được, tôi sẽ mau trả lại cho anh."
Trì Sính: "Số tài khoản?"
Ngô Sở Úy thầm kinh ngạc, tuy y đã đoán được Trì Sính sẽ cho mượn, nhưng không ngờ lại nhanh gọn như thế. Một khi liên quan đến chuyện tiền bạc, thật sự không phải chỉ một tiếng anh em là xong chuyện, còn cần phải có tín nhiệm và tình cảm thực tại.
"Mượn tiền dùng làm gì?"
"Tôi muốn mua một đợt rắn giống nữa, hai hôm trước tôi có đến trại nuôi rắn hỏi rồi, ông chủ nói rắn không có vấn đề, là do thời tiết biến đổi. Họ mới mua về một đợt rắn mới, là giống ưu, do người nuôi dưỡng, nuôi chúng sẽ không có nguy hiểm và khó khăn gì."
Bên kia trực tiếp cúp máy.
Không bao lâu, tin nhắn đến, tiền đã vào tài khoản.
Khương Tiểu Soái hỏi: "Anh ta không cản cậu?"
Ngô Sở Úy lắc đầu: "Không nói gì hết."
"Cậu nắm chắc mấy phần? Vạn nhất anh ta lười quản chuyện người khác, hoặc có ý muốn chỉnh cậu, cú này cậu sẽ ngã đau lắm."
Ngô Sở Úy cũng không biết sao mình lại có lòng tin với Trì Sính như thế, khi y cầm cục gạch anh dũng đến cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/1330117/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.