Một ngày không gặp như cách ba thu.
Câu nói này hình dung Nhạc Duyệt trong thời kỳ yêu cuồng nhiệt là không còn gì chính xác hơn.
Hiện tại trong đầu cô trừ Trì Sính ra không còn chứa được cái gì, ban ngày làm việc không động lực, dạo phố không tâm tình, tìm bạn thân nói chuyện, không câu nào không nhắc Trì Sính. Trì Sính nạt cô một câu, nước mắt của cô có thể chảy đến sông hộ thành, Trì Sính cho cô chút ấm áp, cô có thể phơi phới mấy ngày.
Trong thời kỳ cần tình yêu tưới nhuần này, Trì Sính lại như thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Khi vừa bên nhau, sau khi tan ca Trì Sính còn có thể ở bên cô, hiện tại trở về càng lúc càng muộn, không trực ca đêm còn tốt, hễ trực ca đêm thì sẽ đi đến tận sau nửa đêm. Nhạc Duyệt vẫn không dám tùy tiện gọi điện cho hắn, tính tình Trì Sính vui giận thất thường, không biết câu nào có thể chọc trúng họng súng, cảm giác bị lạnh nhạt rất khó chịu nha!
Đây là lần đầu tiên Nhạc Duyệt nằm ở vị trí bị động như thế trong tình yêu.
Chẳng qua con người chính là không tự trọng! Đối phương càng không coi mình ra gì, mình càng muốn dán dính vào.
Hôm nay Trì Sính tan ca hiếm được gọi điện cho Nhạc Duyệt, hẹn gặp ở khách sạn.
Sau khi dùng cơm tối với nhau, Nhạc Duyệt như rơi vào miền ngọt ngào.
Cô ngồi trên đùi Trì Sính, ngón tay đùa nhịch nút áo sơ mi, đôi môi đỏ diễm hơi chu lên, trong ngữ khí mang theo u oán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/1330111/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.