Trì Sính không có ý định giúp đỡ, hắn chỉ đến cạnh Ngô Sở Úy, đưa mắt nhìn y.
"Đại thiết đầu?"
Ngô Sở Úy trượt chân, suýt nữa cả xe lẫn người đã lăn xuống dốc.
"Anh gọi tôi là gì?" Ngô Sở Úy hỏi.
Trì Sính không nặng không nhẹ phun ra ba chữ, "Đại-thiết-đầu."
Trong mắt Ngô Sở Úy lóe lên tia phẫn hận, nhưng y khống chế rất tốt, hỉ nộ không hiện rõ, đây là Khương Tiểu Soái cảnh cáo y. Đại thiết đầu thì Đại thiết đầu đi, có biệt danh vẫn tốt hơn ngay cả tên cũng không nhớ.
Tiếp tục gắng sức đẩy lên, hai chân mày nhíu lại, hàm răng cắn chặt, chỉ một bước nhỏ đã khiến y đổ mồ hôi như tắm.
Ai kia xem náo nhiệt đột nhiên mở miệng: "Cậu sống như vậy vui sao?"
Sao không vui? Ngô Sở Úy lặng lẽ nói, tôi đã lừa được anh xuống xe, bắt anh cùng tôi chịu khổ, tôi cảm thấy rất vui! Tự mình vui sướng xong, y gầm lớn một tiếng, gắng sức dịch lên trên một tấc.
"Cậu muốn gì cũng không có... sao còn sống hăng hái như thế?"
Ngô Sở Úy thở dốc lườm Trì Sính: "Anh không giúp thì đừng cản trở."
Nói xong, tiếp tục phấn đấu, còn phối thêm tiếng kêu hây dô hây dô.
"Tránh sang một bên đi." Trì Sính đột nhiên nói.
Ngô Sở Úy làm như không nghe thấy tiếp tục ngoan cường chiến đấu.
Trì Sính trực tiếp kéo Ngô Sở Úy sang một bên, cánh tay mạnh mẽ chống lên mui xe, không hề tốn sức đẩy lên trên, không đến năm giây đã xong. Sau đó phủi bụi trên tay áo, không thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap/1330107/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.