Mộ Cẩn Y: ...
Mộ Cẩn Y thật sự là bị hành động này của Lãnh Cao Tuấn này làm cho kinh hãi, có cần làm lớn như vậy không?
Bọn họ còn chưa kết hôn, anh lại hận không thể cho cả thế giới đều biết cô muốn gả cho anh là sao!
"Ngốc à? Sao mấy người không chào đi?"
Đôi mắt hoa đào xinh đẹp của Lãnh Cao Tuấn hơi nheo lại.
Mọi người lập tức đồng thanh hô to.
"Chào bà chủ!"
Âm thanh kia vang khắp toàn bộ Nhã Gian, còn có cả tiếng vọng lại, thật lâu chưa tán đi.
Mộ Cẩn Y:...
Lúc này Lãnh Cao Tuấn mới hài lòng, anh phất phất tay.
"Nhớ kỹ lời tôi vừa nói, đi xuống đi.”
Đợi đến khi trong phòng chỉ còn lại hai người Lãnh Cao Tuấn và Mộ Cẩn Y, Mộ Cẩn Y mới nhìn về phía Lãnh Cao Tuấn với vẻ mặt phức tạp.
"Anh..."
Bản thân Mộ Cẩn Y không giỏi ăn nói, giờ phút này cô muốn nói cái gì đó nhưng lại không biết nên nói thế nào cho phải.
Lãnh Cao Tuấn lại kéo cô ngồi xuống, sau đó đẩy thực đơn đến trước mặt cô: "Nhìn thực đơn kìa. ”
Mộ Cẩn Y lắc đầu: "Anh tự gọi mấy món là được rồi. ”
Lãnh Cao Tuấn nhìn cô một cái, bất đắc dĩ.
"Em là phụ nữ mà, đừng tùy ý như vậy chứ! Em nên muốn người khác phải nhân nhượng mình chứ không phải em đi nhân nhượng người khác, hiểu không?”
Mộ Cẩn Y sửng sốt một chút, ngây ngốc hỏi.
"Vì sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-trong-sinh-de-em-chu-dong/2712085/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.