Cố gắng kìm nén cảm giác chua xót ở hốc mắt, Mộ Cẩn Y nhắm mắt lại rồi để mặc cho Lãnh Cao Tuấn lăn trứng gà lên mặt cho mình.
Tuy Lãnh Cao Tuấn vẫn luôn rất bình tĩnh nhưng chỉ có bản thân anh mới biết anh đã tức giận nhường nào. Thật ra chuyện anh muốn làm nhất chính là trực tiếp bóp chết Bạch Chu nhưng đáng tiếc anh không thể.
Tất nhiên cái chết với kẻ địch mà nói không phải là cách tốt nhất, để anh ta nếm thử bể khổ của cuộc đời, cũng không hẳn là một cách giải quyết nhưng như thế mới càng hả hê, không phải sao?
Xung quanh rất yên lặng, dường như hai người họ đều nghe thấy tiếng hô hấp của đối phương. Mộ Cẩn Y nhìn đôi môi đang mím chặt lại của Lãnh Cao Tuấn, dáng vẻ này của anh khác hẳn dáng vẻ cà lơ cà phất lúc bình thường của anh, giống như đã biến thành một người khác vậy. Mộ Cẩn Y vẫn chưa thích ứng được, đột nhiên cô ngẩng đầu lên nhìn Lãnh Cao Tuấn rồi nhẹ nhàng hỏi anh: “Anh cho người thiến Bạch Chu, nhà họ Bạch bên kia…”
“Em đừng lo lắng, có anh ở đây rồi.” Lãnh Cao Tuấn để trứng gà xuống rồi dịu dàng nói.
Mộ Cẩn Y gật đầu, cô cũng không hỏi nhiều nữa. Dù sao thì nếu như Lãnh Cao Tuấn có xảy ra chuyện gì cô ra ngoài nhận tội là được, cô sẽ không để liên lụy đến anh. Loại người cặn bã giống như Bạch Chu, cho dù có giết chết anh ta thì cô cũng không cảm thấy hết hận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-trong-sinh-de-em-chu-dong/2711690/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.