Đây không phải là lần đầu tiên Alan chạm đến thân thể của Bùi Nghiêu, nhưng lúc trước nhiều nhất Alan chỉ vuốt ve cơ bụng, lưng của Bùi Nghiêu, lần quá phận nhất cũng chỉ sờ mó ngực của anh, lần này vẫn là lần đầu Alan vượt quá giới hạn.
Alan không muốn miễn cưỡng Bùi Nghiêu quá, tuy là nửa ép buộc đè Bùi Nghiêu lại không cho anh trốn ra sau, nhưng vẫn luôn cẩn thận để ý đến vẻ mặt của Bùi Nghiêu, trong mắt Bùi Nghiêu là ngượng ngùng chịu đựng và phần nhiều là kháng cự, sau khi thông cảm qua kết hợp ngắn ngủi Alan thuận lợi nắm bắt được cảm xúc chân thật của Bùi Nghiêu… Anh đang xấu hổ, bởi vì sinh ra ham muốn hạ lưu với Điện hạ mình tôn kính nhất mà cảm thấy không còn mặt mũi nữa, Bùi Nghiêu vẫn đang khổ sở nhẫn nại, anh không muốn thất thố trước mặt mình.
Alan thầm thở dài, Thiếu tướng của hắn còn có thể làm cho hắn đau lòng hơn nữa không?
Làm cho Thiếu tướng Bùi Nghiêu cấm dục đã quen lập tức tận tình hưởng thụ tình dục vẫn có chút khó khăn, Alan không nói lời gì làm cho anh khó xử hơn nữa, chỉ luôn nhỏ giọng an ủi, dịu dàng nói lời yêu thương ngọt ngào bên tai Bùi Nghiêu, dưới tay không ngừng, để Bùi Nghiêu thoải mái tiết ra.
“Nhanh thật.” Alan cười trêu đùa, rút khăn tay lau tay, thấp giọng nói, “Mọi khi tự mình chơi cũng nhanh vậy à?”
Một lúc lâu sau Bùi Nghiêu mới hoàn hồn lại, anh mơ màng nhìn Alan, thấp giọng thở dốc: “Tự mình?”
Alan ngưng lại một lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-tinh-te/1322733/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.