Chương trước
Chương sau
Chương 2393:
 
“Hiện tại cuộc sống của chúng tôi rất yên bình, cậu cũng thấy đấy, Băng Băng hiện tại sống rất tốt, nếu như cậu còn có áy náy gì với bố Băng Băng thì xin cậu rời xa chúng tôi, cách càng xa càng tôt.”
 
“Băng Băng, chúng ta đi.” Dương Kim Đậu dắt tay Hà Băng, mang cô rời khỏi nơi này.
 
Tiêu Thành đứng tại chỗ, anh nhìn thân ảnh hai mẹ con biến mắt trong tầm mắt của mình.
 
Tiêu Thành vẫn cảm thấy Dương Kim Đậu là một người có ngôn từ rất sắc bén, ba năm trước đây mấy câu nói của bà đã dập tắt tất cả hi vọng và tình yêu của anh, ngay vừa mới rồi, mấy câu nói ấy lại khiến anh đứng cứng tại chỗ, không cách nào di chuyển được.
 
Sinh nhật kết thúc, Dương Kim Đậu và Hà Băng phải vê nhà.
 
Cả nhà Đường Ngọc tự mình đưa tiễn, Đường phu nhân cười nói: “Băng Băng, con ngồi xe Đường Ngọc, để Đường Ngọc đưa con về nhà đi.”
 
Đường Ngọc đã cầm chìa khóa xe của mình: “Băng Băng, anh đưa em về nhà nhé.
 
Dương Kim Đậu cũng đồng ý: “Được, Băng Băng, Đường Ngọc đưa con về nhà, mẹ ngồi xe về, người trẻ các con cứ tâm sự thoải mái, hâm nóng tình cảm, mẹ sẽ không làm kỳ đà cản mũi đâu.”
 
Người hai nhà đều ra sức tác hợp Đường Ngọc và Hà Băng, Đường Ngọc nhìn khuôn mặt nhỏ của Hà Băng, Hà Băng phải vê nhà.
 
Cả nhà Đường Ngọc tự mình đưa tiễn, Đường phu nhân cười nói: “Băng Băng, con ngồi xe Đường Ngọc, để Đường Ngọc đưa con về nhà đi.”
 
Đường Ngọc đã cầm chìa khóa xe của mình: “Băng Băng, anh đưa em về nhà nhé.
 
Dương Kim Đậu cũng đồng ý: “Được, Băng Băng, Đường Ngọc đưa con về nhà, mẹ ngồi xe về, người trẻ các con cứ tâm sự thoải mái, hâm nóng tình cảm, mẹ sẽ không làm kỳ đà cản mũi đâu.”
 
Người hai nhà đều ra sức tác hợp Đường Ngọc và Hà Băng, Đường Ngọc nhìn khuôn mặt nhỏ của Hà Băng, khuôn mặt tuân tú vi vi phiêm hông.
 
Lúc này Hà Băng đột nhiên lên tiếng, trực tiếp cắt dứt bầu không khí vui vẻ hòa thuận này, cô nói: “Đường Ngọc, không cần anh đưa đâu, em theo mẹ ngồi xe trở về.”
 
Cái gì?
 
Dương Kim Đậu cứng đò, sắc mặt của Đường tổng và Đường phu nhân cũng biến đồi.
 
Ai nấy đều thấy được tâm tư muốn làm thông gia của hai nhà Đường Dương, hiện tại Đường Ngọc chỉ muốn đưa Hà Băng về nhà, cô lại từ chối, cô đã biểu đạt ý tứ đã rất rõ ràng rồi.
 
“Bác Đường, cô Đường, Đường Ngọc, cảm ơn đêm nay đã mời con đên, con về đây ạ, tạm biệt ạ.” Nói xong, Hà Băng trực tiếp xoay người rời đi.
 
Tài xế Dương gia cung kính kéo ra cửa sau xe, Hà Băng lên xe, đóng cửa.
 
“Băng Băng…” Đường phu nhân muốn nói lại thôi.
 
“Ngọc Phân, Đường Ngọc, ngày hôm nay Băng Băng có chút mệt mỏi, con bé kia suốt ngày chôn ở trong trường học, chắc là học đến váng đầu rồi. Không sao đâu, tớ trở về sẽ nói với nó, đêm nay trước cứ như vậy nhé.” Dương Kim Đậu nhanh chóng chào hỏi, sau đó cùng lên xe.
 
Trong xe, bâu không khí giữa hai mẹ con có chút cứng đờ, Dương Kim Đậu dứt khoát nói: “Băng Băng, con đã không phải là đứa trẻ nữa rồi, ý tứ của mẹ và Đường gia con cũng đã nhìn ra, mẹ trở về chọn một ngày hoàng đạo, để con và Đường Ngọc hứa hôn trước, chờ con tốt nghiệp, lập tức thành hôn cho các con.”
 
Hà Băng nhìn phong cảnh lướt qua cực nhanh ngoài cửa sổ, thản nhiên nói: “Mẹ, con không thích Đường Ngọc, cũng sẽ không kết hôn với anh ta.”
 
“Vậy con thích ai2 Tiêu Thành kia sao?”
 
Dương Kim Đậu xưa nay mạnh mẽ, hiện tại đã nồi trận lôi đình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.