Chương 1597:
Từ lúc bà trở về, ông còn chưa có nói qua yêu cầu như vậy, Liễu Anh Lạc trong chốc lát tim đập như trống châu, đứng phắt lên: “Không muốn, tôi phải rời đi với Lê Hương.”
Nói xong, bà chạy lên lầu.
vietwriter.vn
Liễu Anh Lạc về tới phòng, tiếng gõ cửa vang lên, Lê Hương đi đến: “Dì Anh Lạc.”
Liễu Anh Lạc kéo lại tay Lê Hương: “Lê Hương, bây.
giờ trời đã tối, chúng ta đi thôi.”
Lê Hương chớp hàng mi nhỏ dài, dí dỏm nở nụ cười: “Dì Anh Lạc, sao dì vội vã như vậy a, lẽ nào… Bác Mạc giữ: dì ở lại qua đêm ạ?”
vietwriter.vn
*…” Liễu Anh Lạc dùng ngón tay gõ lên trán Lê Hương: “Đừng nói bậy nói bạ, dì và Bác Mạc của con… đã là quá khứ rồi, hơn nữa thân thể Bác Mạc con trước đây bị tổn thương, hiện tại… còn chưa khôi phục, lần trước dì còn thấy ông ấy tìm bác sĩ trị liệu…”
Lê Hương nhướng chân mày lá liễu tinh xảo, chỉ cười cười không nói, vở kịch này của Mạc Từ Tước chỉ lừa được mỗi dì Anh Lạc ngốc thôi.
“Lê Hương, con cười cái gì, con hãy thành thật khai báo, có phải con có chuyện gì gạt dì hay không?”
Lê Hương lấy ra một viên thuốc nhỏ, đưa tới bên môi Liễu Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/386576/chuong-1596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.