Chương trước
Chương sau
Chương 1500:





Bì Bì và Tinh Tỉnh mấy ngày này đều ở trong biệt thự, nhưng hai ngày trước Lâm Thủy Dao đón Bì Bì và Tinh Tinh đi, mang đi trại hè chơi, hôm nay mới trở về.





Tiểu Bì Bì dùng ánh mắt chỉ chỉ trên lầu: “Em gái ở trên lầu ạ “Bố đi tìm Tinh Tinh.”



vietwriter.vn






“Bố, không cần đâu, em gái rất nhanh sẽ xuống, em gái chỉ đến để dọn… vali của ẻm thôi.”





Mạc Tuân nhanh chóng nhíu lên mày kiếm: “Dọn vali?





Dọn vali làm cái gì?”





Tiểu Bì Bì nhún vai: “Bố, bố làm chuyện tốt gì còn cần con nhắc bố sao?”



vietwriter.vn






Mạc Tuân: “…”





Lúc này trên lầu liền truyền đến tiếng nói non nớt tràn đầy.





tức giận của Tiểu Tinh Tinh: “Các cô giúp con xách vali xuống đi, con mang không nồi, con và anh trai hiện tại sẽ dọn đi, cũng sẽ không trở lại nữa đâu!”





Mạc Tuân ngắng đầu, Tiểu Tinh Tinh xuất hiện, người làm nữ xách vali của cô bé xuống, cô bé và Bì Bì thật sự muốn dời đi.





Mạc Tuân đau đầu, anh lại quên mất ba ma vương cuồng bảo vệ này!





“Tinh Tinh, con đã về rồi, bố rất nhớ con đó, nào, tới đây cho bố ôm một cái.” Mạc Tuân lấy ra gáp đôi nhiệt tình, mở rộng cánh tay muốn cho Tiểu Tinh Tinh một cái ôm to.





Tiểu Tinh Tinh lại tránh được, cô nhóc lui sang một bên, ngẳắng khuôn mặt nhỏ phấn điêu ngọc trác nhìn anh, không vui chu môi nói: “Chú này, xin hỏi chú là ai đó?”





*…” Mạc Tuân hoàn toàn không ngờ tới cái ghế ông bó còn chưa ngồi ấm chỗ, hiện tại lại mắt cả ghế, anh bị đánh trở về nguyên hình, lại thành “chú”?





“Tiểu Tinh Tinh, con sao vậy, con có phải muốn cùng anh trai dọn đi hay không, lẽ nào con không muốn ở cùng bố sao?” Mạc Tuân chỉ đành áp mặt nóng lên mông lạnh, phỉnh được cô con gái rượu trước đã rồi tính sau.





Tiểu Tinh Tinh hai tay vắt trước ngực, chau hàng mày thanh tú: “Chỗ của chú không phải có dì nào đấy à, về sau có dì cùng chú vui sướng chơi đùa, chú còn cần chúng con sao? Nơi đây đã không còn vị trí của chúng con nữa rồi, chúng con vẫn nên sớm rời đi thì hơn!”





“Tiểu Tinh Tinh, thế giới người lớn rất phức tạp, có đôi khi thứ con thấy không chắc chắn là thật, con chỉ cần biết bó thương con, thương các con là được.”





Tiểu Tinh Tinh nhìn Mạc Tuân, thở phì phò phun ra ba chữ: “Đại tra naml”





Mạc Tuân “đại tra nam: “…”





“Bà ngoại đoán quả nhiên không sai, lúc bà ngoại đón chúng con về xe để lại tiên đoán, một hồi nữa chú nhất định sẽ nói chú yêu mẹ, yêu chúng con, chỉ có đại tra nam mới treo chữ yêu bên mép, chú chính là đại tra nam!”





Trán Mạc Tuân nỗi lên ba vạch đen, anh nhanh chóng nghĩ lại, chẳng lẽ anh đắc tội vị mẹ vợ đại nhân này ở chỗ nào rồi ? Anh làm không tốt ở đâu, trời ạ, anh đã làm sai điều gì?





Lúc này Tiểu Bì Bì đã đi tới, cậu dắt tay Tiểu Tinh Tinh: “Tinh Tỉnh, chúng ta đi thôi.”





“Dạ anh.” Tiểu Tinh Tinh dùng sức gật đầu.





“Chờ một chút! Bì Bì Tinh Tinh, bây giờ trời đã khuya lắm rồi, bên ngoài rất nguy hiểm, cũng không có xe đón các con, cho dù các con muốn đi, cũng đợi sáng mai rồi đi.”





Mạc Tuân vùng vẫy giãy chét, liều mạng giữ lại.





Tiểu Bì Bì khoát tay chặn lại: “Không cần đâu bố, ông ngoại đã ở bên ngoài chờ chúng con rồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.