Chương trước
Chương sau
Chương 1460:





Hai hộ vệ áo đen nhanh chóng đi tới lôi Thượng Quan Mật Nhi đi.





Thượng Quan Mật Nhi bị giam trong căn phòng nhỏ tối tăm, ả chật vật ngồi ở trên mặt đất lạnh như băng, ả thực sự không nghĩ ra tại sao ả lại thua.










Lúc này cửa phòng bị đẩy ra, tia sáng phía ngoài truyền đến, Mạc Tuân cùng Lê Hương tới.





“Lê Hương, mày tới làm cái gì, mày thắng rồi, lẽ nào bây giờ là tới khoe khoang cho kẻ thất bại là tao nhìn sao?” Thượng Quan Mật Nhi quá ghét quá hận Lê Hương, ả không muốn gặp lại cô.





Mạc Tuân tự tay kéo ra một cái ghé, để Lê Hương ngồi xuống, sau đó đôi mắt sâu thẳm của anh rơi trên mặt Thượng Quan Mật Nhi: “Có phải cô vẫn nghĩ mình thông minh nhưng cớ sao lại thua, chúng tôi làm sao tìm được Tình Nhi?”





“Đúng vậy, các người làm sao tìm được Tình Nhi, địa điểm ẩn thân của mẫu phi rất bí ẳn, các người không thể tìm được.”










Mạc Tuân nhướng mày kiếm anh: “Là một người tìm được.”





“Người nào? “Thượng Quan Mật Nhi thật sự tò mò.





Lúc này bên tai truyền đến một giọng nói non nót lại lạnh lùng bá đạo: “Là tôi.”





Thượng Quan Mật Nhi ngẳắng đầu nhìn lên, Tiểu Mạc Thần Dịch đi đến.





Là… thằng nhóc này?





Không phải.





Không có khả năng.





Thượng Quan Mật Nhi lắc đầu, ả tuyệt đối không tin.





Tiểu Mạc Thần Dịch đi vào gian phòng, cậu lạnh lùng nhìn Thượng Quan Mật Nhi chật vật ngồi liệt trên đắt: “Cô đã quên chuyện lần kia cô bắt tôi đi rồi? Nếu như tôi không muốn để cho cô bắt được, cô tuyệt đối bắt không được tôi, nếu như cô bắt được, đó nhất định là tôi có ý để cho cô bắt được.”





Cái gì?





Thượng Quan Mật Nhi cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, thằng nhỏ này mới chỉ ba tuổi thôi đấy.





Tiểu Mạc Thần Dịch nói : “Ngày đó ở trong sân chơi tôi cố ý tách ra khỏi đám đông, tôi đã sớm biết các người đang theo dõi tôi, nên tôi và bố tôi tương kế tựu kế, dẫn máy người ra, sau đó tôi thông qua tín hiệu của cô và Họa Phi tiến hành truy tung, thành công tìm được địa điểm ẩn thân của Họa Phi.”





Thượng Quan Mật Nhi há hốc miệng, cuối cùng chữ gì cũng không thốt ra được.





Ä không còn lời nào để nói.





Người ta nói vị Mạc gia tiểu thái tử này là một biến thái IQ cao, cậu đâu chỉ là biến thái, đơn giản là tiểu ác ma.





Lần này cậu cùng bó mình là Mạc Tuân liên thủ, tương kế tựu kế, chơi thật sự là quá đẹp.





Bố con Mạc gia, một người so với một người càng thêm khủng bó, đáng sợ.





Thượng Quan Mật Nhi toàn thân run lên, ả lúc này mới ý thức được mình trêu chọc tới người nào.





Lúc này Tiểu Mạc Thần Dịch đi tới bên người Lê Hương: “Mẹ, trước đây vẫn là mẹ ở đây bảo vệ con và bó, về sau đến lượt con cùng bố bảo vệ mẹ rồi.” Lê Hương cũng không ngờ đến lần kia ở trong khách sạn là bố con Tiểu Dịch Dịch và Mạc Tuân liên thủ diễn một tuồng kịch, nên cô rất kinh hỉ.





Bây giò nghe được Tiểu Mạc Thần Dịch dùng chất giọng non nóớt lại lạnh lùng cực kỳ trịnh trọng nói với cô, sau này đến lượt con và bố bảo vệ mẹ, cái mũi nhỏ thanh tú của Lê Hương đột nhiên đỏ lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.