Chương 1224:
“Hơi hơi thôi.”
Mạc Tuân còn dùng bông gòn chọc chọc lên vết thương.
Anh đang làm gì thế hả?
Cô đã rất đau rồi, anh còn chọc vào vét thương của cô.
Lê Hương bị anh làm đau đến rướm nước mắt, ngắng đầu nhỏ trừng mắt về phía anh, tức giận nói: “Mạc tổng, anh cố ý, đùa dai như vậy chơi rất vui sao!”
Mạc Tuân cong khóe môi, xì khẽ: “Ngốc!”
Lê Hương khẽ giật mình, khi giọng nói đè thấp người đàn ông bật ra hai chữ này điểm lại khiến cô sinh ra một loại ảo giác được thương yêu.
Ngốc!
Ánh mắt Lê Hương hơi ngây dại, nhưng viền mắt trắng nõn bởi vì đau đớn mà hồng hồng, trên hàng mi dài như cánh bướm còn đọng vài giọt nước, vô cùng điềm đạm đáng yêu, Mạc Tuân cảm thấy tâm động, không khỏi mềm giọng: “Đau thật à?”
Mạc Tuân khẽ cúi người, tay giữ lại gáy cô, khẽ xoa mái tóc mềm mại của cô: “Sẽ không đau đến ngốc đây chứ?”
Sẽ không đau đến ngốc đấy chứ?
Lời của anh rất ái muội, càng giống như là đang trêu chọc cô, thể như cô là con mèo nhỏ của anh.
Khuôn mặt đáng yêu Lê Hương từ từ xuất hiện hai vệt đỏ ửng đáng ngờ, hiện tại anh cách cô rất sát, nhìn ở khoảng cách gần như vậy, ngũ quan tinh xảo như điêu khắc đẹp đến muốn mạng người.
Cô còn ngửi được vẻ dương cương nam tính trên người anh, rất dễ chịu.
Bình tĩnh mà xem xét, đây là một người đàn ông rất có mị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/386212/chuong-1224.html