Chương 611:
Cô nói, cô sẽ không tới đây nữa.
Lão phu nhân khẽ ngưng đọng, nhanh chóng liếc mắt Mạc Tuân ở đối diện, sau đó bà kéo bàn tay nhỏ bé của Lê Hương, thở dài một tiếng gật đầu: “Được, Lê Hương, không cần lo lắng cho bà nội, bà nội không muốn trở thành gánh nặng của cháu, bà nội nhất định sẽ ngoan ngoãn ăn ngủ, cháu ởi đi, sau này cháu đừng vì bắt cứ ai mà sống, làm việc mình muốn làm, vui vẻ là được.”
“Dạ!” Lê Hương dùng sức gật đầu: “Bà nội, cháu về nhà, nếu như bà nhớ cháu, có thể gọi điện cho cháu, hoặc là đến Lê gia làm khách, bố mẹ của cháu rất nhiệt tình.”
“Được!” Lão phu nhân đồng ý.
Lê Hương đứng lên, cô vẫy vẫy tay về phía lão phu nhân cùng mẹ Ngô: “Bà nội, mẹ Ngô, cháu đi đây, tạm biệt ạ.”
Lê Hương rời khỏi Tây Uyển.
Cô đi rồi.
Mẹ Ngô đứng tại chỗ đưa mắt nhìn thân ảnh nhỏ nhắn của Lê Hương, đáy mắt tràn đầy luyến tiếc: “Lê Hương đi nhanh như vậy, tôi còn tưởng rằng con bé sẽ ở thêm mấy ngày nữa, con bé đột nhiên đi như thế, tôi cảm thấy trong lòng vắng vẻ quá.
Mẹ Ngô nói xong mắt đã đỏ bừng.
Lão phu nhân là người luyến tiếc Lê Hương rời đi nhất, nhưng bà không giữ cô lại, bà biết chỉ cần mình níu cô lại, Lê Hương nhất định sẽ ở lại đây.
Nhưng là, bà đã không còn mặt mũi nào mở miệng yêu cầu cô nưa.
Lê Hương đã từng vì Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/385843/chuong-611.html