Chương 404: Chỗ Đó, Cũng Giúp Anh Lau Một Chút
Mạc Tuân đưa tay ra, dùng sức kéo cô vào lòng.
Bởi vì cử động quá lớn, đụng đến vết thương làm anh đau, nhưng anh không buông ra, thay vào đó anh siết chặt vòng tay cường tráng của mình, áp cô vào lòng, đôi môi mỏng đặt lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, hôn lên nước mắt rơi trên gương mặt ấy, khàn khàn nói: “Đừng khóc, Lê Hương, rất xin lỗi, đã khiến em khóc.”
Lê Hương là bác sĩ, chuyện thường ngày nhất là sinh, lão, bệnh, tử, nhưng tối hôm qua nghe anh nói qua điện thoại mình bị tai nạn, cô gần như sợ chết khiếp.
Anh cũng nói với cô, anh rất đau…
Mạc Tuân là ai chứ, dù cho trên người đổ máu, cũng không rên một tiếng, lạnh lùng cứng rắn từ tận xương cốt, đội trời đạp đất, không ai có thể hạ gục được anh.
Vậy mà, qua điện thoại anh nói với cô, anh rất đau…
Chỉ cần nghĩ đến điều này, trái tim Lê Hương vẫn còn run rẩy, cô túm chiếc áo bệnh nhân của anh, ngắng gương mặt đầm đìa nước mắt nhìn anh: “Trên người anh vẫn còn vết thương, mau thả em ra, nếu không lại hở miệng vết thương mắt, anh sẽ đau…”
Mạc Tuân hôn lên mắt cô: “Để anh ôm một lúc, để anh ôm chút đã, anh sẽ không đau.”
Nói hưu nói vượn, ôm cô như thế này sao có thể không đau chứt “Mạc tiên sinh, anh đừng tưởng lời ngon tiếng ngọt vài câu là em sẽ tha cho anh, bọn họ đều kể anh phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/385637/chuong-404.html