Chương 302:
Thường thì anh sẽ ngoan ngoãn uống thuốc, còn hợp tác với cô châm cứu, đây. là lần đầu tiên anh từ chối uông thuốc.
“Tại sao anh không uống?” Lê Hương hỏi.
Mạc Tuân vươn tay cầm lây viên thuốc, ném viên thuốc vào thùng rác: “Anh uống cũng vô dụng, anh chỉ là bệnh nhân.”
“Này, anh làm gì thế, sao lại ném thuốc đi?”
Lê Hương nhíu mày, nhanh chóng mở nắp thùng rác, thò hai tay ¡ nhỏ bé vào thùng rác, vội vàng tìm mây viên thuốc.
Mạc Tuân nhanh chóng năm lây vòng eo thon thả của cô kéo vào trong lòng: “Nên là anh hỏi em muốn làm gì, tay của em sao có thể thò vào thùng rác bần như thế?
“Mạc Tuân, đó là thuốc, anh không nên vứt thuộc cũng đừng nên giận chính mình được không? Anh nên phối hợp chữa bệnh cùng eml”
Mạc Tuân vòng tay ôm lầy vòng eo mêm mại của cô, cưỡng ép đưa cô lên xe hơi sang trọng, lãnh đạm nói: “Tối nay anh không muôn uông thuốc, mai rồi uống.
U Lan Uyên.
Mạc Tuân và Lê Hương bước vào phòng khách, lão phu nhân nhanh chóng tiên lên đón: “Các cháu về rồi à? Hàn Đình, cháu có gặp cô gái thiên tài đó không, có phải cùng Tử Tiễn rất…”
Lão phu nhân còn chưa nói ra hai chữ “xứng đôi”, đã bị Mạc Tuân cắt ngang: ` “Cháu gặp rôi, còn đưa người đó về đây.”
“Ý.của cháu là?” Lão phu nhân sửng sốt.
Lê Hương ngượng ngùng bước tới, năm lầy tay lão phụ nhân: “Bà ơi, chuyện này có chút hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-tap-sung-nhanh-con-kip/385536/chuong-302.html